HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 178

Buổi chiều, ông Công về, ông Thiên không muốn nghe, nhưng lại không
thể không nghe báo cáo chi tiết về việc đưa Aly về nhà. Xác của Hân buộc
theo một vật nặng thả xuống một khúc sông vắng vẻ thuộc địa phận tỉnh Hà
Bắc. Ông Tường cũng rón rén vào phòng ông Thiên, bàn xem làm cách nào
để chi khoản tiền bịt miệng Aly. Ông Thiên nói: “Không lấy tiền của Công
ty, lấy ba trăm ngàn tiền mặt không thể không gây chú ý, cho dù chi với bất
cứ khoản nào, cô ta còn phải ký nhận. Tốt nhất lấy tiền của tôi.” Ông
Tường nói: “Tôi cũng bỏ vào một ít, ba người chung khoản tiền ấy.” Ông
Thiên xua tay: “Lấy tiền của anh thể nào chị ấy cũng biết. Đừng để chị ấy
làm cho cơ quan Công an có thêm manh mối. Cứ lấy tiền của tôi.” Ông mở
két sắt, lấy ra một tờ ngân phiếu tiết kiệm có kì hạn, đưa cho ông Công, dặn
ông ta lĩnh rồi đưa tận tay cho Aly. Ông không thể không dặn kỹ ông Công
vốn có tính đại khái: “Anh đừng đưa về nhà cô ấy. Hãy hẹn cô ấy đến chỗ
nào đấy mà đưa, rồi giục cô ta nhanh chóng rời khỏi Bắc Kinh.” Ông dặn
thêm: “Sau này anh không được đến với cô ấy nữa.” Ông Công cầm tờ
ngân phiếu, cúi đầu thở dài: “Anh Thiên, chúng em đào hố, lấy tiền của anh
lấp đầy. Em không biết nói thế nào, coi như nợ anh. Nếu kiếp này em
không trả nổi, kiếp sau nhất định em sẽ trả anh đầy đủ.” Ông Thiên mặt trĩu
nặng, không nói gì. Ông Tường nói: “Ông Chử Thời Kiện có quỹ đen ấy
vậy mà hay, chúng ta không nghĩ đến cơ sự này.”

Ông Thiên không tỏ ra tiếc tiền. Nếu ba trăm ngàn có thể xong việc, liệu
còn vụ giao dịch nào hơn? Nhưng khi trao tờ ngân phiếu cho ông Công,
lòng không khỏi xót xa. Đấy là tiền của vợ cho con trai, mấy năm nay ông
không dùng đến. Vợ dưới chín suối làm sao biết hôm nay có chuyện phải
dùng đến khoản tiền mồ hôi nước mắt này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.