HẸN ƯỚC NƠI THIÊN ĐƯỜNG - Trang 260

cung đình đã được bày sẵn. Ông Thiên rất nhiệt tình chào hỏi, nhưng ánh
mắt không giấu nổi vẻ thất thần và mệt mỏi. Trên thuyền ngoài ông Thiên
và ông Công mà cô đã gặp, còn có một nhân vật cô chưa gặp bao giờ. Ông
Thiên giới thiệu cô với người đó: “Đây là vợ của cháu Hiểu, làm lễ thành
hôn mà không cho tôi biết.” Lại giới thiệu người kia với cô: “Đây là bác
Lương, người đã chứng kiến Hiểu từ nhỏ đến lớn.” Người kia chủ động đưa
tay ra, tự giới thiệu bổ sung: “Tôi là Mai Khởi Lương, cháu ngồi đi.” Vậy
ra là ông ta! Lâm Tinh nghe lời tự giới thiệu và với kiểu cách của ông ta, cô
đoán đây là “nhạc phụ hụt” mà trước đây bố chống cô cố tình vun vào cho
Ngô Hiểu.

Sau một lúc hàn huyên, Lâm Tinh cũng không biết hôm nay ai là chủ ai là
khách. Mọi người đã ngồi vào vị trí, ông Công bảo nhà thuyền cho thuyền
đi. Lúc này trăng đã lên, ánh trăng tinh khiết nhuốm vàng ngàn vạn ngọn
sóng hồ Côn Minh, thu hết cái nóng như lửa giữa ngày hè vào cung trăng
mát mẻ. Nhà thuyền khởi động máy, mạn thuyền dần xa bờ, khẽ lấy lại
thăng bằng ở vùng nước cạn, chỉnh mũi thuyền, từ từ chạy về hướng đền
Long Vương bao phủ bóng đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.