HẸN VỚI THẦN CHẾT (HẸN VỚI TỬ THẦN) - Trang 23

tay búp măng mảnh khảnh, hàm răng trắng đều tới cái đầu hoàn hảo trên
chiếc cổ cao thon thả. Và cô gái cũng vậy, cũng có vẻ lo lắng ... Cô cử động
cứng ngắt, căng thẳng. Trong đôi mắt đang sáng rực lên kia là một sự u ám
nào đó. Khi nói, cô nói rất nhanh và như bị hụt hơi. Con người cô toát lên
sự cảnh giác, căng thẳng và gò bó.

-"Cô gái này cũng đang sợ hãi". Tiến sĩ Gerard khẳng định. "Đúng, cô

ấy có chuyện gì sợ hãi!"

Sau đó ông vô tình nghe được câu chuyện giữa họ, một cuộc đối thoại

hết sức bình thường.

- Có thể chúng ta sẽ đi thăm cả chuồng ngựa của Solomon - Liệu đi

như thế có quá sức cho mẹ không?

- Đi thăm bức tường Than khóc vào buổi sáng à? "Tất nhiên là có đi

thăm Đền thờ rồi. Họ nói là nhà thờ Omar. Sao họ lại gọi thế nhỉ?" - "Bởi vì
nó thuộc về một nhà thờ Hồi giáo, có thế thôi Lennox ạ."

Một cuộc hội thoại chỉ xoay quanh các điểm du lịch thông thường.

Tuy nhiên tiến sĩ Gerard vẫn có cảm giác nghi ngờ rằng những gì mà ông
nghe được chỉ là giả tạo. Đúng, đó là những chiếc mặt nạ. Những chiếc mặt
nạ để che giấu đi một cái gì đó đang trào dâng lên, đang vật vã trong lòng
họ, một cái gì đó quá lớn lao, quá to tát để có thể diễn tả hết bằng lời...

Lại một lần nữa, từ sau tấm lá chắn là tờ Thời báo buổi sáng, Gerard

đưa mắt nhìn về phía gia đình người Mỹ.

Lennox? Đó là tên của người anh cả. Người ta có thể nhận ra những

nét giống nhau giữa những người của một gia đình. Nhưng ở con người này
lại khác. Lennox không bị trói chặt, mà anh ta, theo Gerard, không bị quá
căng thẳng. Nhưng anh ta cũng có gì đó bất bình thường cho dù không bị
căng thẳng thần kinh tột độ như hai người em. Anh ta ngồi thoải mái và uể
oải. Gerard bối rối, lục tìm lại trong trí nhớ một bệnh nhân của mình cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.