HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 110

Thế nhưng điều khiến cô không ngờ là Hoàng Tuấn và Diệp Hân lại

nhanh chóng nói chuyện với nhau như vậy.

- Mau đến đi, mau đến đi - Như Nguyệt ghiến răng ghiến lợi khẩn cầu.

Lời khẩn cầu vừa xong thì cô thấy bóng dáng Viễn Hinh từ xa đi đến, cô

khoái chí che miệng cười.

Chỉ cần Viễn Hinh dám đến đánh Hoàng Tuấn nữa thì càng chứng thực

lời nói của cô về Viễn Hinh, hình ảnh của Viễn Hinh sẽ xấu đi trong lòng
Diệp Hân. Kế hoạch trả thù của cô quả thật có chút thô bỉ, nhưng mà làm
người không độc thì không phải người.

Đáng tiếc Viễn Hinh lại không hề đến đánh Hoàng Tuấn như Như

Nguyệt nghĩ.

Chứng kiến cảnh chia tay của Diệp Hân với Hoàng Tuấn, Như Nguyệt

thầm kêu trời tiếc rẻ. Thấy Viễn Hinh đang đi đến bên Diệp Hân, cô vội
vàng lấy điện thoại gọi ngay cho Diệp Hân, giục cô ấy đến gặp mình. Quả
nhiên Diệp Hân rất nghe lời, tắt điện thoại liền đi vào trong tìm cô, Viễn
Hinh chưa kịp đến đã bị bỏ rơi, nhìn vẻ mặt bực bội của Viễn Hinh, như
Nguyệt cũng cảm thấy thoải mái torng lòng vô cùng.

Viễn Hinh đang ngồi học thì nhận được tin nhắn của Diệp Hân:" Ra về,

chờ mình ở bậc thang ở sảnh sau của dãy B nhé, tụi mình cùng đi ăn"

Viễn Hinh nhận được tin nhắn thì khẽ cười, chỉ nhắn vỏn vẹn lại :" OK"

Như Nguyệt cầm điện thoại của Diệp Hân nhìn lại tin nhắn của Viễn

Hinh khẽ nhếch môi cười, cô nắm chặt cái bịch bong bóng nước trong tay
của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.