HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 159

Nhưng đột nhiên cô thấy một giọt máu đỏ rơi trên nền trắng của chiếc

dĩa. Như Nguyệt cảm thấy ngạc nhiên, cô nhớ mình đâu có cầm xiên thịt
sống nào đâu mà có máu rơi xuống thế nhỉ. Như Nguyệt nhìn lại tya của
mình, rõ ràng là xâu thịt chín. Vậy giọt máu này từ đâu mà ra. Chắc là
không phải máu mà là phẩm màu gì đó bị mấy tên khốn kia làm văng đến
đây. Một giọt máu nữa rơi xuống chiếc dĩa. Như Nguyệt sững người nhìn
lại vì trông giống máu quá. Cô bắt đầu cảm thấy không ổn, mà sự không ổn
này bắt đầu từ chính cô. Một giọt máu nữa rơi xuống. Như Nguyệt đưa tay
quẹt mũi của mình thì cảm thấy ướt ướt. Cô nhìn kỹ thì thấy trên tay mình
là dấu máu. Đột nhiên Như Nguyệt thấy choáng vô cùng. Từ nhỏ đến lớn cô
chưa bao giờ chảy máu cam. Lần này vì sao lại bị chảy máy cam chứ? Như
Nguyệt hoảng loạn lắc đầu. Cô tin chắc là vì cô đứng dưới trời nóng nướng
đồ ăn cho nên mới chảy máu cam. Hay là vì cú va đập của mũi vào vòm
ngực của Viễn hinh nên bị chảy máu cam. Chứ tuyệt đối không phải vì cô
nhìn thấy từ trên xuống dưới của Viễn Hinh mà chảy máu cam, cô không
phải là một sắc nữ. Đầu óc cứ thế mà trở nên choáng voáng khiến Như
Nguyệt lảo đảo vài bước. Sau đó là cảm giác rơi tự do.

- Ùm....

Như Nguyệt thấy người mình ướt nhẹp, được nước bao trọn cơ thể.

Trong đầu cô chợt nghĩ : Vì sao người ta rơi xuống nước trong tiếng "

Bùm" huy hoàng, còn cô rơi xuống nước trong tiếng " ùm" thê thảm như
vậy chứ.

Điều quan trọng là cô thấy mình không còn sức để bơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.