HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 169

Hoàng Tuấn nhìn Như Nguyệt mếu máo nói:

- Tui về méc mẹ tui cho coi.

Như Nguyệt cứ như người mất trí lao đến tiếp tục quần thảo lôi cái quần

của Hoàng Tuấn xuống thì mới hả giận. Hoàng Tuấn mặt mày xanh mét tay
nữa muốn giữ quần, nữa muốn chặn tay Như Nguyệt lại, nhưng cũng sợ
Như Nguyệt cắn như lúc nãy nên cũng không dứt khoát giữ quần cho lắm,
dở khóc dở cười nói:

- Bà biến thái kia, còn tiếp tục nữa, tui không khách sáo đâu nha. Tui

tuyệt dao với bà cho xem.

- Rẹt...

Dây kéo quần đã được kéo xuống, nút quần cũng bị tháo, chiếc quần

trong màu xanh thẫm của Hoàng Tuấn đã lộ ra, chỉ cần Như Nguyệt lôi cái
quần ra nữa là xem như Hoàng Tuấn chỉ còn chiếc quần tam giác để che
thân mà thôi.

Như Ngọc lên lấy quần áo cho Như Nguyệt thay nghe tiếng Hoàng Tuấn

gào thì chạy xuống xem, vừa đúng cái cảnh Như Nguyệt đang định tuột
quần Hoàng Tuấn xuống thì bưng mặt kêu lên một tiếng khiến Như Nguyệt
và Hoàng Tuấn kẻ kéo người giữ đếu dừng tay.

Hoàng Tuấn tức giận lẫn xấu hổ đỏ mặt kéo lại quần rồi gào lên:

- Bà có còn là con gái hay không vậy hả, xém chút là hủy hoại đời trai

của tui rồi. Huhu...

- Ai thèm cái đời trai không đáng một đồng của ông, im miệng đi - Như

Nguyệt dáng mắt nhìn Hoàng Tuấn từ trên xuống dưới, Hoàng Tuấn vội
vàng đứng dậy kéo quần lại đàng hoàng rồi nhanh chóng cách xa Như
Nguyệt mấy thước, nhìn Như Nguyệt như người hành tinh khác tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.