HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 214

- Bạn không sợ mặc vào làm hỏng hết cả bộ đồ của người ta hay sao?

Lời chế nhạo rõ ràng đến mức mấy cô nhân viên đứng gần đó cười khúc

khích, Như Nguyệt mặt đỏ cả mang tai muốn bay đến đạp cho Viễn Hinh
một cái, lấy quần áo ở đây đè chết tên khốn này luôn đi. Lời chế nhạo đã
thêu rụi hoàn toàn hứng thú của Như Nguyệt, cô hậm hực chỉ biết nguyền
rủa tổ tông mấy đời của Viễn Hinh trong bụng mà thôi.

Cho nên cô cũng muốn phá hứng thú mua sắm của Viễn Hinh, hễ Viễn

Hinh cầm một bộ quần áo nào đó lên nhìn ngắm với ánh mắt thích thú thì
Như Nguyệt liền phán ngay:

- Quê mùa.

- Xấu hoắc.

- Thiết kế vầy cũng là thiết kế sao?

- Chỉ có dân bình thường mới mặc bộ này, chẳng có phong cách gì hết...

Như Nguyệt mở miệng chê đến mức mấy cô nhân viên đi theo sau đó,

luôn miệng khen Viễn Hinh đẹp trai, dáng chuẩn mặc bộ quần áo này vào sẽ
càng khiến cậu thu hút nhiều hơn bị nghẹn họng, mặt ai cũng tái lại, đen
như đít nồi nấu củi dưới quê của cô. Họ nhìn Như Nguyệt với ánh mắt căm
thù cùng cực, cứ như thể cô sinh ra để làm kẻ thù với họ vậy. Đặc biệt họ
còn cười chê cái kiểu theo hầu hạ đàn ông đầy nhục nhã của Như Nguyệt,
cứ như thể cô là hạng con gái sẵn sàng làm nô tỳ để bám đại gia ý.

Có một điều là, mặc kệ cô có chê thế nào thì Viễn Hinh vẫn là chọn mấy

bộ quần áo đó. Như Nguyệt ngậm ngùi xách đống quần áo theo hầu Viễn
Hinh, cô chẳng buồn nhìn xung quanh, cứ nhắm hướng lưng Viễn Hinh mà
đi theo , không để ý Viễn hinh đã dừng lại Như Nguyệt đập cả người vào
thân người rắn chắc vạm vỡ của Viễn Hinh. Đầu còn đang choáng voáng,
Như Nguyệt nghe Viễn Hinh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.