HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 166

tiếng chuông đồng hồ điểm giờ, nhưng một làn mây hồng vẫn phủ trên đôi
má bánh mật.

Cô gái đứng dậy mỉm cười.

Còn chàng trai rảo bước thật nhanh. Khi đã đến gần, Claire đưa tay chỉ về
phía cửa sổ: mẹ nàng đang ngồi ở trong phòng có. cửa sổ quay ra vườn, từ
đây bà có thể quan sát hai người nhưng không nghe được gì.

Sainte-Hermine trang trọng cúi chào, điều đó vừa thể hiện sự biết ơn và
kính trọng của anh. Claire chỉ ghế cho Sainte-Hermine ngồi.

- Thưa tiểu thư - Sainte-Hermine nói - Tôi biết tả thế nào cho nàng hiểu
được niềm hạnh phúc của mình khi có thể trò chuyện một mình với nàng.
Đây là khoảnh khắc mà trời rủ lòng thương dành cho tôi và nó cũng quyết
định hạnh phúc hay bất hạnh cả cuộc đời tôi tôi đã chờ đợi một năm nhưng
hy vọng chỉ có ba ngày. Nàng thật tốt bụng khi ở vũ hội đã cho tôi biết
nàng quan tâm đến sự lo lắng của tôi. Gặp nàng, tôi vừa hạnh phúc lại vừa
đau khổ, nàng cũng thấy nỗi đau và niềm vui giằng xé tôi khiến tôi luôn âu
lo đúng không. Tôi sẽ nói cho nàng biết tại sao, có thể đây là câu chuyện
dài nhưng chỉ có như vậy nàng mới hiểu về con người tôi.

- Xin chàng cứ nói mọi điều chàng cho là cần. Em luôn lắng nghe.

- Chúng tôi, hay đúng ra là tôi vì tôi là người cuối cùng trong nhà, xuất thân
từ một gia đình có thế lực ở Jura. Cha tôi là võ tướng dưới triều vua Louis
XVI, ông là một trong số những người bảo vệ đức vua trong cuộc nổi dậy
10 tháng Tám, chỉ có điều cha tôi không trốn đi như những quý tộc khác
mà ở lại Pháp. Đức vua chết nhưng mọi hy vọng vẫn chưa tắt, ông nghĩ
bằng cách nào đó có thể cứu được Hoàng hậu từ nhà ngục Temple. Ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.