HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 211

- Vậy thì thưa cô, tôi rất vui lòng được giúp cô - Argentan giả nói -
Cadoudal là người bạn thân của tôi, chúng ta đang đến rất gần chỗ ông ấy.
Nhân đây tôi cũng xin thú thực, tôi không phải là nhân viên trưng thu của
chính phủ mà là người của ông ấy. Nếu cô có yêu cầu gì, thưa tiểu thư, tôi
niềm sung sướng của tôi sẽ nhân lên gấp đôi khi tình cờ. Chỉ có thể gọi là
số trời đã cho tôi gặp cô.

- Ngài nói thật, tôi cũng không dám giấu - Diana nói - Tôi không phải là
chủ trạm ngựa ở Vitré mà là người cuối cùng sống sót trong một gia tộc
quân chủ đang nhờ ông ấy giúp báo thù bằng cách thu nhận tôi vào đội
quân của ông ấy.

- Ở mức độ nào?

- Từ lòng tự nguyện của tôi.

Coster ngạc nhiên nhìn cô gái rồi nói:

- Rốt cục điều này cũng có thể lắm chứ, Dumouriez chẳng phải cũng có hai
tuỳ tùng là phụ nữ, hai chị em Femig đó sao. Chúng ta đang sống trong thời
kỳ thật lạ lùng, phải thích nghi với mọi chuyện dù có những chuyện không
thể tin nổi.

Diana không nói gì thêm. Đến La Guerche, họ vượt qua một toán lính Cộng
hoà đi ngược về Vitré. Phía dưới La Guerche, họ gặp một thân cây ngáng
đường đi.

- Lạy Chúa! - Coster nói - Cadoudal ở sau các ụ công sự này tôi cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.