HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 968

Cuối cùng anh mời trầu cho mọi người khiến họ rất vui rồi để mọi người đi
ngủ. Anh tuyên bố mình cùng François sẽ canh cho tất cả bọn họ.


Đống lửa đã cháy. Đêm xuống cùng với bản hoà nhạc tang tóc của tiếng hổ
gầm gào, tiếng báo rên gừ gừ và tiếng cá sấu rền rỉ giống tiếng khóc của trẻ
con. Hình như tất cả đều lên tiếng để doạ nạt con người: rừng, nước như
chiến trường cho đội quân của quỷ sẵn sàng xông vào xâu xé nhau. Không
khí là kẻ cuối cùng xung vào chiến trường ấy. Vào khoảng mười một giờ
những con dơi to như chim cú đến lượn trên đống lửa vừa thêm những nốt
chói tai vào bản hoà ca kinh sợ ấy vừa bay trên lớp khói như thể đám khói
ấy bốc lên từ cửa địa ngục.


Phải có trái tim ba lần bọc thép như Horace nói mới không run sợ trước âm
thanh ấy. Dù là người vô cùng gan dạ, François trong giây lát vẫn thấy lòng
can đảm chạy đi đâu mất. Anh ta đặt một bàn tay lên cánh tay của René, tay
kia chỉ cho anh hai đốm sáng nhấp nháy trong rừng cách họ khoảng ba chục
bước chân.

- Im lặng nào - René nói - Tôi thấy chúng rồi.

Rồi điềm tĩnh đặt báng súng lên vai ngắm mục tiêu, anh bóp cò.

Một tiếng rú lồng lộn đáp lại phát súng của anh. Sau đó, như thể tiếng rú ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.