HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 128

- Dạ, ông bảo gì con cũng xin vâng.
- Chiếc xe đạp của cô gái bọn các anh giật tối hôm ở gần chùa Bộc, ta ra

lệnh bằng mọi giá phải lấy ngay về nội trong hôm nay. Đừng nghĩ tới
chuyện chạy trốn. Ta có mặt ở mọi nơi.

- Dạ, chiếc xe đó chúng con đã mại ngay sáng hôm sau. Nhưng con sẽ

cho tụi đàn em đi tìm và chuộc về ngay. Xin ngài cho biết phải giao nộp xe
ở đâu ạ?

- Bảy giờ tối nay tại chỗ này. Được chứ?
- Thưa được ạ. Con sẽ xin cố hết sức. Ngài tha tội cho con.
Tôi quẳng con dao xuống bàn, rồi cùng số 3 bước ra ngoài.
Vừa ra tới cửa chú bé bỗng ngã xỉu xuống, nhưng rồi nó lại gượng đứng

dậy, định bước đi.

- Không sao đâu. Chả là con đói quá. Nó nói khẽ.
Tôi quay lại nhìn vô góc nhà. Các món ăn nấu dở đang bày trên bàn dưới

nền.

Chẳng phải đắn đo, tôi dắt tay chú bé quay trở vào, nói với cô gái có tên

là Hiền chưa kịp hoàn hồn.

- Cô bạn, chú bé này sáng nay đi vội chưa kịp ăn gì, cô dọn cho chú ăn

ngay. Dọn cho khá vào. Chú ăn không hết thì mặc chú.

Không đợi bảo lần thứ hai, chỉ một thoáng sau Hiền bê ngay lên một

mâm thức ăn đến năm sáu người ăn khỏe cũng không ăn hết. Bi ngồi xổm
ăn qua loa mấy miếng.

Tôi bảo Hai Hiền:
- Cô gói cho chú ấy mang về. Còn nhiều việc khác không thể chờ chú bé

ăn xong chừng ấy thức ăn được.

Hai Hiền gói hết thức ăn vô túi nilông rồi đưa cho chú bé, nói nhỏ:
- Em cầm về để trưa ăn. Đúng là hôm nay em có thần phật phù trợ nếu

không thì không biết sẽ ra sao với thằng ác ôn đó. Thừa lúc Tư Râu không
để ý. Hai Hiền nhét vô túi áo chú bé một xếp bạc...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.