HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 126

-...À ... à. Tôi nghĩ đi đêm lắm có ngày gặp ma, lần này ma thật. Nghe từ

ma. người hắn co rúm lại

- Ta khỏe rồi thì hắn sẽ biết tay Tư Râu này. Một lát hắn lại nói. Ừ mà

nghĩ cũng lạ, cứ như là ma. Không thấy người, chỉ nghe giọng nói rất trẻ và
một hòn đá từ từ đi tới.- Cả đời tôi chưa nghe nói đá đi bao giờ. Cô gái tò
mò.

- Ừ! Hòn đá cứ từ từ như đi từng bước một. Lúc đó ta cứ đứng ngây ra

nhìn, cho tới lúc hòn đá giáng vào quai hàm, ta ngã xuống đất, vẫn không
hiểu ra sao cả. Lúc đó sợ hơn cả đau.

Cô gái cười khảy:
- Có gì mà không hiểu. Trời phạt kẻ ác. Ác báo, ác giả ông bà mình

chẳng nói vậy sao?

Hắn cố chồm dậy, nhưng đau quá, ngã vật ra giường. Giọng hắn bỗng rít

lên, mắt long sòng sọc. Hắn vừa nhác thấy chú bé lấp ló ngoài cửa.

- A, tưởng chú mày quên đường về, vào tao bảo. Chú bé rụt rè bước vào.

Tốt! Có thế chứ. Lại đằng kia lấy cho tao con dao. Chọn con dao sắc nhọn
ấy.

Cô gái tay run lẩy bẩy làm đổ chén sữa lên mình hắn. Tư Râu quát to.
- Cô làm cái đếch gì thế. Tôi cắt gân chân thằng bé chứ có cắt của báu

của cô đâu mà cô sợ.

Cô gái vẫn chưa hoàn hồn:
- Chú ấy xưa nay ngoan. Hãy tha cho chú ấy lần đầu.
- Có tội thì trị, luật ở nhà này là vậy. Hắn quắc mắt bảo Bi.
- Tao nhắc lại. Xuống bếp lấy con dao thái. Con dao ấy cắt rất ngọt, tao

bảo đảm không đau đâu.

Tư Râu thấy chú bé vẫn đứng im, bèn quát to.
- Hiền giúp anh một tay. Hắn hất hàm nói với cô gái. Xuống bếp lấy con

dao cho anh.

Tay cô gái bỗng run bần bật, sữa lại đổ hết lên người hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.