HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 142

Hoa bỗng tức:
- Ai bảo với bạn là tôi si tình. Và ai nói với An người đó là một bóng ma.

Ma mà sao khi bị bọn cướp đấm lại bị thương và có máu chảy.

An băn khoăn:
- Không phải ma thì là ai? Nếu là người làm sao lại không trông thấy

được. Chuyện người vô hình chỉ thấy trong tiểu thuyết. Sao Hoa biết bàn
tay “người ta” bị thương và có máu chảy?

Hoa vô tình:
- Thì chính tay Hoa băng bó cho người ta mà.
- Hoa không nói đùa đấy chứ!
- Chuyện thật trăm phần trăm. Ngoài mái hiên chỗ hai người ngồi hiện

vẫn còn vết máu mà.

Mặt An tái lại rồi đỏ lên. An đùng đùng đạp xe đi thẳng. Hoa ngơ ngác

nhìn theo rồi bật cười:

- Ồ, có thế mà cũng ghen.
Bình vừa đạp xe tới.
- Hoa làm sao mà An giận bỏ đi thế?
Hoa nói:
- Ghen. Lại ghen bóng ghen gió mới chết chứ.
- Có phải người không thấy hình ở dưới hồ hôm nọ và người cứu Hoa

trước cổng chùa Bộc là một không?

Hoa gật đầu.
Bình cười:
- Lâm vào mình thì mình cũng ghen, mà không ghen kiểu đùng đùng đạp

xe đi đâu.

- Vậy bạn sẽ làm gì.
- Việc thứ nhất, đi tìm ngay địch thủ dần một trận ra trò.
- Còn việc thứ 2?
- Dồn mọi lực lượng tấn công cho đối tượng không kịp thở, không kịp

đối phó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.