HIỆP SĨ VÔ HÌNH - Trang 73

14

Chuyến Đi Thể Nghiệm

Đ

ể số 1 ở nhà. Một mình tôi xung phong trong chuyến thám hiểm đầu

tiên

Lâu lắm tôi mới được ra phố trong tư thế của một người có hình. Bao

nhiêu người chăm chăm nhìn tôi. Mặc họ, đời lắm kẻ tò mò. Cũng có thể do
đôi giày tôi quá to chăng? Hay xưa nay tôi chưa bao giờ mặc đồng bộ như
thế này. Cũng có thể chiếc mặt nạ tôi làm vội chưa được giống lắm.

Đã vậy, mình càng phải cố gắng đi đứng, điệu bộ thật đoàng hoàng,

chững chạc. Có ai đi qua trước mặt tôi, ghé tai bảo nhỏ:

- Anh bạn làm ơn cất hộ cái kính râm cho, diện không phải lúc. Trời này

mà mang kính râm người ta cười cho đấy! Cảm ơn. Tôi nghĩ thầm. Nhưng
tôi không thể nào cất chiếc kính đi được.

Một vài người khác đi qua nói bâng quơ với nhau:
- Trời hôm nay có đến nỗi nào đâu mà trùm kín từ chân lên đầu, không

để hở một chút cho da có chỗ thở.

- Xem kìa, lại còn chơi cả một chiếc khẩu trang to tổ bố.
- Mặc còn kỹ hơn cả các bà đẻ ngày trước.
- Rõ hâm hết chỗ!
Đúng là trời hôm nay tự nhiên dở chứng khoảng gần trưa ấm hẳn lên. Có

người đã cởi chiếc áo khoác gác lên ghi đông xe. Cả phố không có ai mặc
như tôi cả. Tôi cũng bắt đầu cảm thấy ngột ngạt trong bộ quần áo của người
đi thám hiểm vùng đất cực Bắc. Nhưng đã chót thì phải chét. Cứ đi hết buổi
đã, rút kinh nghiệm cho lần sau. Tôi mạnh dạn bước vào cửa hàng bách hóa
tổng hợp. Tôi liếc nhìn vào chiếc gương to. Ngoài việc mặc chiếc áo hơi kỳ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.