HITLER VÀ CÁC DANH TƯỚNG ĐỨC QUỐC XÃ - Trang 51

Tám mươi lăm triệu dân. Một dân số quá đông, một xứ quá nhỏ hẹp, đó

là hình ảnh của Đức Quốc. Mối đe dọa đè nặng trên tương lai là nó sẽ ngưng
phát triển, nghèo túng dần đi và sa sút.

Hitler nói :

"Tôi sẽ xét trước nhứt xem chính sách kinh tế tự túc có giúp giải quyết

được gì không".

Than, Đức có đủ ; sắt, kim khí nhẹ và chất béo cũng có thể tự lo liệu

tạm dược. Nhưng gỗ thì không đủ, và đồng với thiếc thì không có chút nào.
Vậy thì kinh tế tự túc đối với những nguyên chất chỉ thực hiện được trong
một giới hạn nào đó. Tuy nhiên, đó không phải là khía cạnh trầm trọng của
vấn đề.

Vấn đề bi đát là vấn đề bánh mì. Đất đai của Đức, theo Hitler, đã khai

khẩn đến cùng rồi. Vì quá lạm dụng phân bón hóa học nên đất đã có dấu
hiệu xấu dần, đã hết màu mỡ. Trong khi đó mỗi năm dân số tăng lên 586.000
người, mà hễ ra đời là có quyền đòi bánh mì.

Thứ thực phẩm tối cần thiết đó, Hitler đã xét xem có thề kiếm được nhớ

tăng gia các sự trao đổi với nước ngoài hay không. Ông trả lời là không.
Ông nói: "Sự bấp bênh của thị trường thế giới ngăn cản không cho xây
tương lai nước Đức trên nền đất cát. Ngoài ra, từ Thế chiến trước, một trào
lưu kỹ nghệ hóa đã phát triển tại các nước kia vẫn xuất cảng thực phẩm. Thế
giới tiến tới việc thành lập những Đế quốc đóng kín cửa ải về kinh tế".

Fuhrer cũng cho rằng những nước mà đời sống kinh tế tùy thuộc vào sự

nhập cảng, đang ở trong một hoàn cảnh nguy kịch về quân sự. Riêng nước
Đức, nền ngoại thương qua đường biển sẽ rơi vào sự kiểm soát của người
Anh. Như vậy, việc gia tăng số lượng thực phẩm dành cho dân chúng Đức
nhờ một sự phát triển giao thương quốc tế không có thể thực hiện được mà
cũug không đáng ước ao.

Hitler quát lên :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.