HITLER VÀ NHỮNG SỨ MẠNG BÍ MẬT CỦA SKORZENY - Trang 137

chuyến phiêu lưu vĩ đại. Lúc trở về, viên phi công tuyên bố là họ đã nhảy
đúng địa điểm và tất cả đều xuống đất an toàn. Tuy nhiên bốn ngày bốn
đêm liền trôi qua mà chúng tôi không nhận được một điện văn nào. Chúng
tôi đã nghĩ đến tình trạng bi đát nhất. Sự im lặng này chỉ có thể được giải
thích bởi một tai nạn thê thảm. Sau cùng, vào đêm thứ 5, chiếc máy của
chúng tôi trong khi không ngừng phát đi tín hiệu định trước, đã bắt được tín
hiệu trả lời. Thoạt tiên là mật khẩu, sau đó là mật hiệu chứng tỏ người của
chúng tôi nói một cách tự do (một sự cẩn thận cần biết: nếu không có mật
hiệu này, người đối thoại đang bị đối phương bắt nói dưới họng súng). Và
rồi tin tức trọng đại đã đến. Đoàn quân của Scherhorn có thật, thượng sĩ S.
đã thành công trong nhiệm vụ tìm kiếm nó! Đêm sau, chính trung tá
Scherhorn diễn đạt lòng tri ân của ông đối với chúng tôi bằng vài chữ đơn
giản nhưng đầy cảm động. Những nỗ lực, các âu lo của chúng tôi đã được
tưởng thưởng đẹp đẽ làm sao!
Hai mươi bốn tiếng đồng hồ sau đó, phân đội thứ 3 lên đường do hạ sĩ quan
M. chỉ huy. Không bao giờ chúng tôi còn có thể biết số phận của 5 người
này nữa. Đêm lại đêm, chúng tôi điều chỉnh tần số theo máy của họ, gọi
danh hiệu của phân đội... rồi hàng tuần trôi qua, rồi hàng tháng trôi qua .....
vô ích, chúng tôi không nhận được câu trả lời nào hết. Phân đội M. đã biến
mất trong nước Nga mênh mông.
Vẫn cách 24 giờ sau, chúng tôi đưa phân đội thứ 4 lên dường, do thượng sĩ
R. chỉ huy. Trong bốn ngày đầu, R. gọi chúng tôi rất đều. Sau khi xuống
đất, họ đi về phía Minsk. Họ không thể giữ mãi một hướng đi bởi vì họ
phải tránh các đội quân cảnh Nga tuần tiễu. Thỉnh thoảng họ gặp các tên
đào ngũ và bị coi là những người bạn đồng hành bất hạnh. Nói chung, thái
độ của dân chúng trong phần đất Bạch Nga này có vẻ thân thiện. Đột nhiên,
đến ngày thứ 5, liên lạc với phân đội R. bị gián đoạn. Chúng tôi chưa có thì
giờ kịp chỉ dẫn địa điểm chính xác của đoàn quân do Scherhorn chỉ huy. Sự
chờ đợi âu lo lại bắt đầu - rồi kéo dài, không chịu đựng nổi. Mỗi buổi sáng
Foelkersam buồn bã báo cáo với tôi "không có tin tức gì về ba phân đội R.,
M. và P.". Cuối cùng, chừng ba tuần lễ sau, một đơn vị đồn trú đâu đó trong
vùng biên giới Lithuanie gửi cho chúng tôi qua điện thoại, một điện văn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.