xây dựng giao thông, làm tốt công tác khai thác tài nguyên,
từng bước tăng cường năng lực phát triển của bản thân.
Về mặt sản xuất nông nghiệp của Tây Tạng, Hồ Cẩm
Đào thúc đẩy thực hiện "ba chế độ trách nhiệm", tức chế độ
trách nhiệm mục tiêu của cán bộ lãnh đạo, chế độ trách
nhiệm khoán phục vụ của nhân viên kỹ thuật và chế độ trách
nhiệm khoán hộ gia đình. Trên cơ sở kiên trì hai chính sách
cơ bản của vùng nông nghiệp và chăn nuôi "đất đai giao cho
hộ sử dụng, tự chủ kinh doanh, lâu dài không thay đổi", "gia
súc giao cho hộ, tư hữu nuôi riêng, tự chủ kinh doanh, lâu
dài không thay đổi", Hồ Cẩm Đào còn ra sức chủ trương đi
sâu cải cách nông nghiệp và chăn nuôi, đưa doanh nghiệp
hướng ra thị trường, bao gồm lưu thông, phát triển nhiều
thành phần kinh tế, phát triển xí nghiệp hương trấn.
Hồ Cẩm Đào thường xuyên nói, lối thoát cơ bản của
chấn hưng kinh tế Tây Tạng là ở chỗ cải cách mở cửa. Trong
bài phát biểu vào tháng 4 năm 1989, Hồ Cẩm Đào đưa ra,
thông qua cải cách mở cửa, khiến cho nền kinh tế Tây
Tạng thực hiện được ba chuyển biến: thúc đẩy nền kinh tế
tự nhiên chuyển sang kinh tế hàng hoá, nền kinh tế khép
kín chuyển sang kinh tế mở, nền kinh tế tự cung tự cấp
chuyển sang nền kinh tế kinh doanh.
Một năm kể từ ngày Hồ Cẩm Đào lên nhậm chức, công tác
xây dựng kinh tế của Tây Tạng đã thực hiện được phát triển
vững chắc. Tổng giá trị sản xuất công nông nghiệp của Tây
Tạng năm 1989 tăng 3% so với năm trước, sản xuất lương
thực đã kết thúc thời kỳ quanh quẩn gần 10 năm, tổng sản
lượng đạt 532,5 ngàn tấn, đạt mức cao nhất trong lịch sử.