trải qua thực tiễn, cần tính đến khả năng tiếp thu của
quần chúng, tuyệt đối không thể thực hiện đồng loạt, ào
ạ
t.
Tổng kết bài học kinh nghiệm trước kia, Hồ Cẩm Đào đặc
biệt đưa ra, tất cả các đầu tư sản xuất nông nghiệp và chăn
nuôi đều cần chú trọng hiệu quả. Cần phát triển một cách
có trọng điểm, kiên quyết khắc phục hiện tượng rắc hạt
tiêu, bỏ ra rất nhiều tiền nhưng không có hiệu quả.
Tại hội nghị lần này, Hồ Cẩm Đào đã đưa ra biện pháp cụ
thể "một tay nắm lấy nông nghiệp và chăn nuôi": Đảng ủy,
chính quyền các cấp đều cần phải đưa việc tăng cường
lãnh đạo đối với nông nghiệp và chăn nuôi vào chương trình
nghị sự quan trọng của mình. Đặc biệt là người đứng đầu hai
cấp địa khu, huyện và Đảng ủy cần tập trung nắm lấy
chính sách cải cách nông nghiệp và chăn nuôi, chính quyền
cần quản lý toàn diện đối với sản xuất nông nghiệp và
chăn nuôi.
Muốn thực hiện yên ổn lâu dài ở Tây Tạng, điều căn bản
nhất vẫn là cần phát triển sức sản xuất. Qua cuộc gây rối
ở
La-sa, Hồ Cẩm Đào đã càng thấm thía hơn về điều này.
Khi đi thăm tăng lữ người Tây Tạng ở khu vực Sơn Nam của
Tây Tạng, Hồ Cẩm Đào nói: "Vấn đề của Tây Tạng, suy cho
cùng là vấn đề phát triển sức sản xuất, chỉ có đưa kinh tế
của Tây Tạng đi lên, mới có thể làm cho mức sống của người
dân được nâng cao, mới có thể đẩy nhanh tốc độ xây dựng
của Tây Tạng, mới có thể giải quyết được các vấn đề còn
tồn đọng lại ở các mặt. Nói cho cùng, sức sản xuất không
phát triển, thì việc giải quyết một loạt vấn đề sẽ bị ảnh
hưởng."