TìNH HìNH TRUNG QUốC
Chúng ta đã thấy rằng, dưới nhiều lý do khác nhau và bằng nhiều thủ
đoạn khác nhau, các nước tư bản chủ nghĩa can thiệp vào Trung Quốc trước
sau cũng vẫn chỉ nhằm đi tới một kết quả là bắt nhượng đất và lấy tiền bồi
thường.
Bây giờ hãy nhìn qua tình hình kinh tế và tài chính của cái nước lớn ấy,
nước có một nền văn minh lâu đời và hiện đang là đối tượng dòm ngó của
bọn chúng.
Từ năm 1895, Trung Quốc đã ký kết 16 hiệp ước vay mượn, mà tổng số
lên đến:
902.000.000 phrăng,
61.500.000 bảng Anh,
64.368.000 đôla,
115.000.000 yên,
1.763.000 cuaron Hà Lan.
Thuế quan, thuế chợ, tiền thu về đường sắt, lợi tức về công nghiệp, thuế
rượu và thuế thuốc lá, tiền thu về bưu điện và ngân khố quốc gia, thuế muối,
v.v. đều phải đem ra bảo đảm cho cái khoản vay mượn ấy.
Nhìn vào bản đồ Trung Quốc, ta thấy rằng hầu hết các hải cảng quan
trọng, hầu hết các vị trí chiến lược, hầu hết các trung tâm sản xuất hiện đại
đều bị nước ngoài chiếm đóng. Song bản đồ vẫn chưa nói được hết. Bản đồ
vẫn chưa chỉ rõ được ảnh hưởng của tư bản nước ngoài lan rộng tới đâu, cũng
chưa chỉ rõ được tầm đại bác của bọn đánh thuê của nước ngoài có thể bắn tới
tận đâu.
VIệC BIếN TRUNG QUốC THàNH THUộC ĐịA
Mặc dầu Trung Quốc rất suy nhược, mặc dầu nội bộ Trung Quốc bị chia
rẽ, nhưng dẫu sao con số 11.139.000 km
2
của nó cũng vẫn là một miếng mồi
quá to mà cái mõm của chủ nghĩa đế quốc thực dân không thể nuốt trôi ngay
một cái được. Và không thể trong một ngày mà đẩy một cách tàn bạo
489.500.000 người Trung Quốc vào xiềng xích của chế độ nô lệ thuộc địa.