HỒ DUYÊN - Trang 83

vào. Tô Phàm liền ngồi dậy ôm lấy nó, qiểu quỷ vừa quệt nước mắt vừa rúc
vào lòng y, Tô Phàm đành bất lực nhìn sang hắn, ánh mắt viết rõ ràng : Nó
còn nhỏ, huynh nhường nó chút đi...

Thế là, trước ánh mắt cảm kích của Tô Phàm và nụ cười đắc ý của tiểu

quỷ, đại hồ ly ôm chăn đệm, bị đuổi ra nhà ngoài tạm thời ngủ giường tre.

Trăng tỏ sao thưa, có thể nghe thấy cả tiếng côn trùng rả rích độ thu

sang, cả tiếng vo ve sung mãn của những con muỗi đầy sức sống.

Hắn vung tay đập đánh bốp một cái như trút khối hờn căm, trên mẳng

tường trắng tuyết xuất hiện một thi thể đỏ tươi. Lại ngồi dậy lấy khăn lau -
mọt sách ưa sạch sẽ vẫn luôn làm như vậy - rồi mới nằm lại vào ổ chăn ấm
áp, cắn góc chăn trằn trọc trở mình.

Tiểu quỷ mắc toi, rỗi hơi chạy tới quấy rối thanh tĩnh của hắn, nhất

định phải tìm hôm nào nhét cả nó cả gà vào nồi đem đi hầm mới được!

Đang ngủ lơ mơ, cảm thấy có ai đó đi tới giúp mình dém góc chăn, vội

vã đưa tay tóm lấy, mạnh tay kéo thẳng y vào ổ chăn.

"Huynh..." Mọt sách đỏ mặt giãy giụa.

"Suỵt... Đánh thức tiểu quỷ dậy thì ta cũng mặc đấy." Thỏa mãn nhìn y

thôi chống cự, thế nên ôn càng thêm chặt, ngực dán ngực.

Quả nhiên, hai người ngủ vẫn ấm áp hơn.

Cái chợ ngồi lê đôi mách dưới gốc cây cổ thụ vẫn luôn náo nhiệt. Tô

Phàm và tiểu quỷ đều đã lên lớp cả rồi, hồ ly nằm sấp trên cành cây nghe
chuyện phiếm.

"Cô hai ở thôn đông sinh được đứa con gái, đặt tên mụ là Nữu Nữu...

Mặt trông giống hệt Nhị tử nhà bên."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.