HỒ DUYÊN - Trang 82

"Cảnh cáo nhà ngươi, đừng có chọc giận bổn đại gia, bằng khoogn

bổn đại gia gọi ông trưởng lão lùn tịt kia tới giáo huấn ngươi."

"Nói cho ngươi biết, đừng có chọc giận bổ tiểu gia, bằng không tiểu

gia bảo gã đại ca mặt đưa đám kia tới giáo huấn ngươi!"

"..."

Cuối cùng vẫn phải để Tô Phàm sử dụng quyền phân phối.

"Tô Phàm, Tô Phàm, chân gà là mua cho ta có phải không?"

"Tiên sinh, tiên sinh, bào hôm nay con thuộc hết rồi nha."

Tiên sinh làm nghề dạy trẻ len lén thở dài, dịu giọng bảo địa hồ ly mặt

mũi đầy oan khuất, "Thằng bé còn nhỏ, huynh nhường nó nhiều hơn một
chút đi."

Một chút đó cướp mất của đại hồ ly quá nửa phần chân gà, vì thế để

đền bù, thịt ằm trong khoai tây xào thịt chia cho hắn quá nửa, canh trứng
mỗi bên một nửa, rau xào phải ăn hết phần được chia, bằng không toàn bộ
chân gà sẽ thuộc về người còn lại.

Tiểu hồ ly hoan hô một tiếng rồi vùi đầu gặm chân gà ngon lành, đại

hồ ly cắn vành bát tự nhủ mình phải nhịn, nhất định phải nhịn. Tô Phàm
thấy hắn như vậy, bèn len lén gạt phần thịt băm của mình vào bát hắn, Ly
Lạc một tay cầm đũa, một tay đặt dưới gầm bàn nắm lấy tay y.

Mấy chuyện kể trên đều có thể nhịn, chuyện khó nhịn được nhất là

đến giờ đi ngủ, tiểu quỷ kia ucngx bò lên giường của hắn là y!

"Mẹ... Tiên sinh ... Mẹ... Tiên sinh, con lại mơ thấy mẹ rồi..."

Mỗi tối đều như vậy, vừa mới ngủ chưa được bao lâu, móng vuốt Ly

Lạc chưa kịp vắt lên người Tô Phàm, tiểu quỷ đã bắt đầu khóc lóc chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.