HỒ GIÁ - Trang 232

ôm nàng tha tới ngồi xuống ghế, dùng tay áo quạt quạt ít gió, nửa ngày mới
cảm thấy đỡ một chút.

Hồ Thập Bát nâng tay lên ngửi, kéo cổ áo hít hít, quay trái quay phải hít

ngửi thân thể, đâu có mùi gì lạ đâu nha. . .

Bất quá, hắn đúng là ngửi thấy trên người mình có một hương khí. . . rất

giống với hương khí thản nhiên trên người Ngao Kiệt vậy.

“Ai nha nha, kỳ thực, ta cảm thấy Hồ Thập Bát thực bình thường a, sao

ta lại không cảm thấy cái loại khí tức đáng sợ kia như mọi người nói ta?”

Trong đống người chợt truyền ra một đồng âm non nớt, mọi người nhìn

lại, nga, ra là Thất tỷ phu của Thập Bát ~

Người mà Thất tỷ của Thập Bát yêu thương là một thư sinh con người,

đã bên nhau gần tam thế, thế này Thất tỷ phu hắn mới chuyển thế được bảy
năm, vẫn còn là một hài đồng.

Thất tỷ phu lắc la lắc lư tiêu sái bước đến trước mặt Hồ Thập Bát, cười

đến ánh mắt tựa nguyệt nha, ngước đầu nhìn hắn, Thất tỷ của Thập Bát ở
sau khẩn trương hô “Tướng công!”

Thiếu niên quay đầu lại nhìn lão bà yêu diễm của mình, cười cười “An

tâm an tâm ~” rồi xoay lại nhìn Hồ Thập Bát “A nha nha, Thập Bát, bộ
dáng ngươi đã lớn như vậy rồi a, vóc dáng thật là cao ~~~ hai trăm năm
trước lúc ta đến nhà ngươi cầu thân ngươi vẫn còn là một tiểu hồ ly a ~~~
một khối mao nhung nhỏ xíu đen đen ~~ đáng yêu khỏi nói luôn ~~~”

Hồ Thập Bát nhìn vị Thất tỷ phu trước mặt chỉ đứng tới chân mình, cảm

thấy mình cứ như đang cư cao lâm hạ mà nhìn người ta quả thực rất thất lễ,
thế là ngồi xổm xuống, ôm quyền “Thất tỷ phu, thật sự đã lâu không gặp. .
.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.