HỒ GIÁ - Trang 376

giới, miệng lẩm bẩm đọc chú ngữ. Ngao Ly nghe được nội dung chú ngữ
kia không khỏi kinh hãi, vội la lớn “Kiếp Thần! Đừng. . .”

Đã quá muộn, cự lôi ầm ầm vang trời đã bị triệu hoán đến, một tia chớp

lóe sáng rực giáng thẳng xuống Ngao Kiệt, Ngao Ly chỉ kịp nhào qua ôm
lấy Hồ Thập Bát đểbảo vệ hắn, trên đầu toái thạch đoạn mộc trần tiết như
nước tuôn xối xả.

Quá nửa ngày, lôi thanh mới dần dần dứt hẳn, tiếng sụp đổ cũng từ từ

ngưng hẳn. Ngao Ly lắc người cho cát bụi trên người rơi xuống, trong màn
khói bụi cũng từ từ hiện rõ ra bóng người, loạng choạng bước về phía hắn,
cư nhiên là Ngao Kiệt!

Mái tóc Ngao Kiệt đỏ rực như hỏa, y phục trên người đã rách muốn nát

hẳn, gương mặt tràn đầy huyết ô, nhưng đã không còn dấu vết của ma văn
nữa, ánh mắt cũng đã khôi phục lại thần trí, Ngao Ly mừng rỡ “Tiểu Thất!”

Hai mắt Ngao Kiệt nhìn xuống Hồ Thập Bát được Ngao Ly phủ lên trên

bảo vệ, bước đi có chút không vững, một đường té ngã xuống đất, lao đến
bên cạnh Hồ Thập Bát ôm chặt lấy cơ thể hắn, tựa đầu cọ và cổ Thập Bát,
mắt nhắm lại, mím thật chặt môi, thân thể run rẩy không nói ra lời.

Tứ phía đôi chỗ phát ra tiếng nổ ầm ầm, Ngao Ly nhìn sang, liền thấy

Lữ Đồng Tân cùng mấy vị trưởng lão Long tộc mình mẩy toàn bụi đất, bộ
dạng như thổ bạt thử từ trong đống đất đá bước ra ngoài.

Lữ Đồng Tân phủi cát bụi dính trên người, mở mồm nói chuyện cũng

phun ra toàn cát, sặc sụa ho khan “Kiếp Thần này giáng lôi gì mà bất ngờ
muốn chết à! Khụ khụ khụ, xương cốt của ta đã lão lắm rồi a. . .Thập Bát
với Thất Long Quân sao rồi?”

Ngao Ly phủi bụi trên người, tâm tình rất muốn mắng chửi người, y nói

Kiếp Thần giúp đỡ, tên gia hỏa kia triệu hoán một phát thiên lôi oanh trời
đến, ít ra cũng phải báo trước một tiếng a!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.