HỒ GIÁ - Trang 653

“Ai nói ta giận đứa nhỏ!” Thập Bát lập tức xốc chăn ngồi dậy rồi đứng

phắt dậy, không kìm được thấy đầu choáng váng, Ngao Kiệt vội phi qua đỡ
Thập Bát, để hắn tựa vào ngực mình, khẩn trương hỏi lớn: “Thập Bát,
không sao chứ?”

Mặt Thập Bát tái nhợt, từ từ nhắm hai mắt lại, để cơn váng đầu qua đi

mới mở mắt ra, nói chuyện cũng không còn khí thế như hồi nãy: “Ta không
giận ngươi, cũng không giận đứa nhỏ trong bụng…” Thập Bát sờ sờ bụng,
cơ bụng chỗ đó vẫn bằng phẳng và rắn chắc, nhưng hắn đã biết có một hồn
nguyên nho nhỏ đang lớn dần trong đó.

“Bảo bối của ta làm sao không thích cho được… Chỉ là ta…” Thập bát

nhắm mắt thở dài: “Chỉ là ta nghĩ năm nay lại không thể đến thăm Thang
Viên và Hoa Đăng, có chút thất vọng mà thôi…”

Ngao Kiệt ôm Hồ Thập Bát, dùng cằm cọ nhẹ trên đỉnh đầu hắn, người

khác chắc không biết, chứ Ngao Kiệt là người rõ nhất những cố gắng của
Thập Bát để được sớm tới thăm Thang Viên và Hoa Đăng. Từ sau khi hai
bảo bối Hỏa Long vào Thiên Trì, đã gần bảy năm Thập Bát không gặp
chúng.

Biết vì thể chất và duyên tu không đủ nên không thể tới gần Thiên Trì,

Thập Bát vẫn luôn cố gắng tu luyện, còn đặc biệt học tập song tu, tất cả là
vì có thể sớm tăng công lực tu vi, sớm được đi Thiên Trì gặp con mình.
Thập Bát không muốn hai bảo bối vì thiếu tình thương và sự quan tâm của
phụ mẫu mà lớn lên có tính cách bộp chộp bướng bỉnh như Long quân.
(Tiểu Thất: Này… Ngươi có ý gì?)

“Nếu năm nay lại không đi được… thì phải chờ hai năm nữa mới có thể

đi…” Tựa vào ngực Ngao Kiệt, Thập Bát cúi thấp đầu, thanh âm rầu rĩ:
“Vậy là sẽ không thể gặp Nguyên Nhi và Tiêu Nhi tận chín năm… Có khi
nào chúng quên phụ thân là ta không…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.