HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 178

Con nít mấy ngàn tuổi…chư thần tán tiên nhìn xa xăm.
Được rồi, so với hai lão yêu nghiệt các ngươi thì ta đúng là con nít, ông Táo
mếu áo, lui xuống hàng.
Bị ông Táo cắt ngang như vậy, vô hình chung cơn giận của Tử Phủ Đế
Quân cũng nguôi nguôi, khẩu khí cũng chợt ôn hòa: “Lão Vô Thượng, tốt
nhất là ngươi giao Đản Hoàng Tô ra đây, chuyện đâu còn có đó, tỷ như nếu
đại chiến tiên ma xảy ra ta còn đấu tranh anh dũng giúp ngươi.”
“Ý ngươi là tiên ma đại chiến này chỉ dựa vào ngươi đúng không!”
“Ý ngươi là tiên giới mà không có ngươi thì đã biến thành ma giới từ lâu
phải không!”
“Ý ngươi là Vô Thượng ta lừa đời lấy tiếng, chỉ bất mưu kỳ vị bất tại kỳ
chính phải không!”
(

不在其位,不谋其政, Bất tại kỳ vị, bất mưu kỳ chính là một câu nói

của Khổng Tử, đại ý không ở chức vị nào, không mưu tính việc
chính trị của chức vị đó. Mỗi người cần làm trọn bổn phận của mình,
không nên mưu tính sang công việc của người khác.)
“Ý ngươi là ép ta thoái vị nhường Lăng Tiêu bảo điện này cho ngươi phải
không!”
Vô Thượng Đế Quân quát lên, lần này lại đến phiên Vô Thượng Đế Quân
xù lông, à không, xù vảy. Vô Thượng Đế Quân cũng hiện ra chân thân, là
một con rồng vàng uy nghiêm mạnh mẽ, giương nanh múa vuốt bay trên
long tòa.
Không có hắn, Vô Thượng Đế Quân nghe Tử Phủ Đế Quân nói xong đã bị
sốc.
Vô Thượng Đế Quân là Đế Vương, rất chú trọng việc chế ngự thế cuộc,
điều khiển thần tử, là người đứng đầu toàn bộ thiên đình, bình thường bận
rộn đến mức chân không chạm đất, nếu xét về đấu khí tu vi đúng là thua
kém một chút. Còn Tử Phủ Đế Quân là người đứng đầu giới tiên, thanh
nhàn bình thản, không màng thế sự, việc thu nhận mấy chục để tử chẳng
qua cũng chỉ giết thời gian, được cho là người rảnh rỗi nhất tiên giới, có khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.