HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 77

Ước chừng khoảng một khắc sau, rốt cuộc Tử Phủ Đế Quân cũng lôi Đản
Hoàng Tô ra.
Đản Hoàng Tô hít một hơi thật sâu: “Suýt chút nữa khiến ta ngạt chết!”
Tử Phủ Đế Quân ủy khuất: “Câu đầu tiên nàng nên nói không phải là ‘thật
đẹp’ sao? Vậy mà ta còn muốn làm nàng bất ngờ.”
“Thật đẹp?” Đản Hoàng Tô nheo mắt, qua một lúc nữa mới có thể nhìn rõ
phong cảnh chung quanh.
Tử Phủ Đế Quân nói không sai, thật đẹp!
Bây giờ hai người đang ở trong một nơi tối như mực, những quả cầu trắng
nhỏ nhỏ to to lơ lửng trong không trung, phát ra ánh sáng trắng lạnh như
ngọc, không quá gần không quá xa, vừa đủ để gìn giữ sự tĩnh lặng của
không gian, khiến người ta có cảm giác như đang quay về ngàn năm xa xưa
trước, như đang đứng giữa vụ trụ mông mênh không một điểm cuối.
“Đây là…” Đản Hoàng Tô đoán: “Ngân hà?”
Trong thần thoại hẳn là nói như vậy, tuy rằng theo chủ nghĩa duy vật biện
chứng thì ngân hà không hề đẹp mê hồn thế này.
“Là tiểu ngân hà.” Tử Phủ Đế Quân làm như hiến vật quý, lấy lòng nhìn
Đản Hoàng Tô: “Sao?”
Không phải chỉ có một cái ngân hà sao, còn phân biệt lớn nhỏ gì!
Đản Hoàng Tô

囧: “Thật là ngân hà?”

“Ta sao có thể lừa nàng được, nàng nên nhận xét nó như thế nào đi!” Tử
Phủ Đế Quân ấm ức.
Tất nhiên là ngân hà này tuyệt đẹp, nhưng sao chuyện này rất giống truyện
ngôn tình, rất máu chó à nha!
Nhưng mà tình tiết máu chó trong ngôn tình thường thường xảy ra giữa
nam chính và nữ chính neh?!
Đản Hoàng Tô thành thực nói: “Ngươi khiến ta có cảm giác đột nhiên mình
trở thành nữ chính đó.”
“Nếu nàng chịu làm chủ nhân của nơi này, ta cầu còn không được.” Tử Phủ
Đế Quân mỉm cười thẳng thắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.