HỒ LY TRÙNG SINH - Trang 79

Bởi vì khuôn mặt Đản Hoàng Tô rất phức tạp, từ từ nói ra một chữ:
“Không!”
Tử Phủ Đế Quân không biết nên sùng bái chính mình có thể nhìn ra ‘nét
phức tạp’ trên mặt một con hồ ly xù lông kia, hay là phải đau lòng vì con vịt
đến miệng lại bay đi mất.
Tử Phủ Đế Quân không hiểu, rõ ràng mới vừa nãy Đản Hoàng Tô vô cùng
chờ mong việc được làm nữ chủ nhân của tiểu ngân hà, nhưng sao chỉ mới
chớp mắt một cái đã quyết liệt từ chối, rốt cuộc là giai đoạn chiếm đóng tiến
công đã xảy ra sai sót nào?
Tử Phủ Đế Quân nghĩ kiểu gì cũng không nghĩ ra kỳ thực nữ chính và nữ
chủ nhân là hai khái niệm khác nhau.
Tử Phủ Đế Quân không biết làm sao cào cào đầu: “Ta về thôi.”
“Cứ về thôi à?” Đản Hoàng Tô ngạc nhiên.
“Vậy thì nên thế nào?” Tử Phủ Đế Quân không hiểu, hỏi lại.
Đản Hoàng Tô im lặng.
Nàng không thể nhắc nhở hắn giờ phút này hắn hẳn nên buồn bã u sầu, thẹn
quá thành giận, hoặc mọi chuyện còn có thể tệ hơn.
—— thường thì khi tỏ tình thất bại ai cũng có loại phản ứng này, không
đúng sao?
Tử Phủ Đế Quân không nói lời nào, ôm lấy Đản Hoàng Tô, đạp tường vân
bảy màu từ từ đi về Tử Thần Phủ.
Nói đi cũng phải nói lại, đây là lần đầu tiên hắn làm mấy loại chuyện như
theo đuổi con người ta, đưa nàng đến đây, chia sẻ những gì khiến mình tự
hào nhất cũng là vì nhất thời vui vẻ, vốn tưởng rằng sẽ có thu hoạch, không
ngờ chỉ được hít khói bụi.
Chẳng lẽ hắn quá nóng vội?
Tử Phủ Đế Quân tuyệt không tin tưởng, người độc nhất vô nhị trên trời
dưới đất như hắn cũng có kẻ chướng mắt, chỉ là hắn không am hiểu lĩnh vực
‘phong hoa tuyết nguyệt’ này mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.