HỒ MỘNG - Trang 145

Anh mong đợi tất cả các kiểu tranh cãi và lăng mạ. Nhưng bóng ma

lặng thinh khi chiếc bán tải tiến vào khu thương mại.

Alex ghé thăm Rainshadow để giúp Sam lắp đặt một cặp chân đèn

lồng trên tường lò sưởi lát bằng những viên gạch thủ công kiểu cổ. Khi họ
làm việc, một con chó bun Anh tên Renfield ngồi trên tấm nệm trong góc
nhà, quan sát họ với đôi mắt lồi và chiếc miệng mở rộng nhễu nhão.
Renfield là một con chó được cứu giúp, với những vấn đề về bệnh tật nhiều
đến mức không ai muốn nhận nuôi. Bằng cách nào đó, bạn gái của Mark,
Maggie, đã khuyến dụ được anh nhận nó, và dù lúc đầu Sam phản đối, cuối
cùng rồi anh ấy cũng nhượng bộ.

Thật đáng ngạc nhiên rằng Renfield không hề chú ý gì đến sự hiện

diện của bóng ma trong phòng. “Tôi đã nghĩ những con chó được cho là có
giác quan thứ sáu về những hiện diện mang tính siêu nhiên cơ đấy.” Bóng
ma đã từng nhận xét với Alex như thế.

“Trong những ngày tốt nhất của mình,” Alex đã trả lời, “cậu ta cũng

chỉ có khoảng ba giác quan làm việc tốt mà thôi.”

Khi họ cùng làm việc với nhau, thật rõ ràng rằng tâm trạng cực kỳ

thư giãn của Sam chỉ có thể có được từ việc xảy ra gần đây. Như bóng ma
đã tiên đoán, Sam đã đổ vì Lucy Marinn một cách chính thức, mặc dù Sam
đã khẳng định rằng, đó chỉ là một trong những thỏa thuận không cam kết
thường lệ của anh. “Anh trúng số độc đắc với cô gái này,” Sam kể với
Alex. “Cô ấy ngọt ngào, quyến rũ, thông minh và cô ấy tuyệt trong việc chỉ
cần mối quan hệ thông thường.”

Đã một thời gian dài, Alex không thấy anh trai anh bị ám ảnh vì phụ

nữ như anh đã có với Lucy Marinn lúc này. Có lẽ là chưa bao giờ. Sam đã
luôn xử sự ôn hòa, không bao giờ để cho cảm xúc của anh – hoặc của bất
kỳ ai khác – tiến xa hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.