Quay khỏi cô, anh nhặt chìa khóa và ví lên. “Gặp em sau.” Anh nói
sẵng, và rời đi mà không nhìn lại.
Chương mười hai.
“Ôi, thật là vui,” Bóng ma nói khi Alex quẹo phải trên đường
Spring để vào phố San Juan Valley. “Chúng ta đang đi đâu vậy?”
“Nhà Sam.”
“Chúng ta sẽ dọn dẹp căn gác nữa sao?”
“Trong số những thứ khác.”
“Những thứ gì khác?”
Cáu tiết vì liên tục phải giải thích với ông về mọi động thái, Alex
nói. “Tôi muốn bắt kịp anh trai tôi. Tôi đã không nói chuyện với anh ấy
một thời gian rồi. Điều đó có okay với ông không ?”
“Cậu định nói cho cậu ấy nghe về chuyện sửa nhà cho Zoe à?”
“Có lẽ Justine đã đề cập đến chuyện đó với anh ấy rồi. Nhưng nếu
cô ấy chưa, thì không. Tôi sẽ không kể gì hết.”
“Sao thế? Nó có phải là bí mật lớn lao gì đâu chứ.”
“Nó chưa hoàn toàn được thỏa thuận,” Alex nói gọn lỏn. “Tôi có
thể rút lui.”
“Cậu không thể.”
“Để xem.” Alex tìm thấy sự thỏa mãn tai ác trong việc chọc tức
bóng ma.