HỒ MỘNG - Trang 228

“Tôi biết là đủ rồi.”

Giọng Darcy mỉa mai một cách lạnh lẽo. “Anh muốn chung thủy

với một phụ nữ mà thậm chí anh còn chưa có sex với cô ấy ư?”

Alex thận trọng đẩy bàn chân cô ra khỏi lòng anh. Anh nhìn cô, thật

sự nhìn cô, lần đầu tiên sau một thời gian dài, nhận ra một ánh lung linh
của điều gì đó… bất hạnh, cô độc. Điều đó gợi anh nhớ về sự tổn thương
miễn cưỡng mà anh đã cảm nhận được khi Zoe kể với anh về nỗi thất vọng
đối với chồng cô.

Darcy cũng đã bị thất vọng bởi một người chồng, bởi anh.

Alex tự hỏi, làm sao anh lại có thể thực hiện những lời thề nguyền

dễ dàng đến thế khi anh không có ý định giữ. Không ai trong họ có ý định
giữ, nhưng với Darcy, dường như điều đó chẳng quan trọng nhiều hơn gì so
với anh. Chúng nên được xem trọng, anh nghĩ.

Với một nỗ lực, anh đổ ly rượu vào bồn rửa và đặt chiếc ly sang

một bên. Hương thơm điền đầy không khí, hương trái cây, tannin

*

và sự

lãng quên.

(*Tannin : Hợp chất có trong vỏ trái cây, lá cây tạo vị chát)

“Tại sao anh làm điều đó?” Anh nghe Darcy hỏi.

“Tôi đã ngừng uống rượu rồi.”

Trông cô có vẻ ngờ vực. Đôi mày cô cau lại “Chúa lòng lành, một

ly vang thì có hại gì đâu.”

“Tôi không thích con người mà tôi trở thành khi tôi say sưa.”

“Em không thích con người mà anh trở thành khi anh không say.”

Anh mỉm cười mà chẳng có gì thích thú.

“Điều gì đã xảy ra?” Darcy hỏi gặng. “Sao anh lại làm ra vẻ một

người không phải là anh? Em biết về anh rõ hơn bất kỳ ai khác. Em đã sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.