HỒ MỘNG - Trang 251

những nơi ánh nắng có thể lọt vào. “Em biết em lo lắng quá nhiều, quá vụn
vặt tiểu tiết. Nhưng em không muốn bà bị tổn thương. Em không muốn bà
cần thứ gì đó mà lại không thể lấy được.”

“Những gì bà cần – những gì cả hai người nhà em cần – là một cuộc

nghỉ ngơi đột xuất tách khỏi nhau. Em nên ra ngoài chơi ít nhất một đêm
một tuần.”

“Anh có muốn đi xem phim với em không?” Zoe thu hết can đảm

nói. “Có lẽ cuối tuần này chăng?”

Alex lắc đầu. “Anh trai Mark của anh sẽ tổ chức đám cưới ở

Seatle.”

“Oh, đúng vậy, Em quên mất. Lucy sẽ đi cùng Sam. Anh có đưa ai

đi cùng không?”

“Không.” Alex thấy ân hận vì cơn bốc đồng đã đưa Zoe đi dạo. Ở

một mình với cô là cách chắc chắn nhất mang đến cho anh cảm giác choáng
váng, say sưa mà anh khiếp sợ, phát súng vui sướng đã được kiểm chứng
hằng trăm lần đó đe dọa chẻ vỡ lồng ngực anh ra.

“Lucy và Sam có vẻ hạnh phúc bên nhau,” Zoe nói. “Anh có cho

rằng chuyện của họ có thể trở thành nghiêm túc không?”

“Như là hôn lễ ư?” Alex lắc đầu. “Chẳng có lý do gì để họ làm điều

đó.”

“Đó là một lý do rất tuyệt mà.”

“Chung sức sắp xếp bản liệt kê thuế của họ à?”

“Không.” Zoe nói với một tiếng cười chọc tức. “Tình yêu. Người ta

nên cưới nhau vì họ yêu nhau.”

“Người muốn ở lại trong tình yêu thì nên làm điều tốt nhất của họ

để tránh xa hôn nhân.” Khi anh thấy nụ cười của cô nhạt đi, Alex cảm thấy
hổ thẹn và tồi tệ. “Xin lỗi.” Anh nói, “Anh ghét đám cưới. Và đây là nơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.