HỔ PHÙ LỆNH - Trang 150

Tô Duy huýt sáo, bước ra khỏi sân.

Bên ngoài sân sau là một con phố tương đối hẹp, quang cảnh rất đơn điệu,
chẳng có gì để xem, Thẩm Ngọc Thư đầu tiên là hỏi Vân Phi Dương tối qua
nhìn thấy quỷ không mặt ở chỗ nào, sau đó bảo cậu ta diễn lại cảnh gặp quỷ
ngày hôm qua.

Nghe Vân Phi Dương thuật lại xong, Thẩm Ngọc Thư lại đứng giữa đường
quan sát, báo hại Tô Duy đứng bên cạnh mà run. Cũng may chỗ này không
phải thế kỷ 21, nếu không một chiếc xe vù qua là hắn có thể đến địa phủ tra
án được rồi.

Thẩm Ngọc Thư yên lặng nhìn chăm chú trong chốc lát, đột nhiên nhấc chân
đi về phía trước, để mặc hai người đang không hiểu gì theo sau, chỉ thấy hắn
băng qua đường, quẹo vào một con hẻm nhỏ giữa hai biệt thự, lượn một
vòng lại lượn ra, lại ngoặt vào một con hẻm khác.

"Anh ấy không bị ma nhập đấy chứ?" Vân Phi Dương lo lắng hỏi.

"Nếu là ma nhập, tôi hy vọng đó là hồn phách của Hồ Quân Mai, như thế thì
chúng ta có thể không cần tốn nhiều công sức cũng có thể biết được hung
thủ là ai."

Hy vọng của Tô Duy đã không thành hiện thực, Thẩm Ngọc Thư rất nhanh
đã trở lại bình thường, ngẩng đầu, sải bước trở về.

Tô Duy tiến lên kéo lấy hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.