HỔ PHÙ LỆNH - Trang 162

Làm như không nhìn thấy vẻ khó chịu của Frank, Tô Duy cười hì hì rút tay
về.

Frank chống gậy rời đi, Bùi Kiếm Phong vội vàng đuổi theo, không quên
quay đầu lại nháy mắt ra hiệu cho bọn họ, ý nói mình sẽ canh chặt Frank, hai
người muốn tìm gì thì cứ việc tìm.

Tô Duy khoanh hai tay trước ngực, nhìn cả hai đi xa dần, nói: "Tuy rằng tôi
sớm đã tiên liệu được chúng ta sẽ không thích lão già người Pháp này,
nhưng không ngờ lão còn đáng ghét hơn là tôi tưởng tượng, vừa rồi tôi thật
hy vọng lão sẽ tức giận rồi fire chúng ta."

"Người ủy thác chúng ta chính là Tần Hoài, không có liên quan gì tới ông ta
hết."

"Được rồi, bây giờ thì kẻ đáng ghét đã đi rồi, chúng ta nên làm gì nào?" Vân
Phi Dương xoa hai tay hỏi.

"Tìm xem chỗ này có vỏ đạn thứ bảy không, hoặc là..." Thẩm Ngọc Thư
quay đầu nhìn về phía hành lang: "Chỗ bị đạn bắn trúng."

"Cậu thực sự tin vào lời hai chú cháu nhà này?"

"Tôi tin vào trí nhớ của mình."

"Vậy thì được, tôi đặt cược vào cậu. Nếu như không tìm được vỏ đạn thứ
bảy trong phòng khách, vậy thì chi bằng chúng ta thử tìm chỗ khác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.