HỔ PHÙ LỆNH - Trang 283

Thẩm Ngọc Thư nói cảm ơn rồi cầm lấy, mang cái phong bì tới bàn làm việc
đổ xuống, một đống ảnh ào ra, che kín mặt bàn.

Thẩm Ngọc Thư bò trên bàn tìm kiếm, bộ dạng có vẻ rất căng thẳng.

Vân Phi Dương rất hiếu kì, đứng lên định đi qua xem nhưng bị Tô Duy ngăn
lại, cậu giữ lấy vai cậu ta, ấn trở lại sô pha, cười híp mắt: "Đừng quấy rầy
cậu ấy, chúng ta tâm sự chuyện của chúng ta trước đi."

"Chuyện của chúng ta?"

Mặt Vân Phi Dương đầy vẻ khó hiểu.

"Đúng vậy, vừa rồi có chuyện quên nói, sáng nay tôi gọi điện tới tòa soạn,
họ nói chỗ không có ai tên Vân Phi Dương."

Quan sát thấy sắc mặt Vân Phi Dương dần dần tái đi, Tô Duy mỉm cười:
"Cậu không phải đã quên nói tên thật của cậu với họ đấy chứ? Hay là cậu
quên không nói tên thật cho chúng tôi biết?"

"Không phải như vậy! A không, thật ra là thế này! Thật ra tôi là người tốt,
một người tốt rất nghèo..."

"Nghèo đến nỗi chỉ có mỗi tiền đúng không?"

Tô Duy mân mê vạt áo trước của cậu ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.