HỔ PHÙ LỆNH - Trang 314

Đoan Mộc Hành nhíu mày.

"Tôn Hàm cũng đồng ý?"

Bị hỏi đến đây, vẻ mặt của Lạc Tiêu Dao trở nên bí hiểm, hạ giọng nói:
"Nghe nói bên đó cũng đã có lời rồi, nhất định là đã hưởng lợi không ít, thế
nên chẳng có ý kiến gì hết, giờ chỉ còn chờ thả người thôi..."

"Không được thả!" Tô Duy kêu lên theo bản năng.

Hai người kia đều nhìn cậu kỳ quặc.

Tô Duy day day trán, đầu óc cậu bây giờ rối bời, không thể nào giải thích
được nguyên nhân, nhưng trực giác nói cho cậu biết, không thể thả Jacques
ra, nếu không tình hình sẽ rất tệ.

Cậu nghĩ vậy không phải vì chắc chắn hung thủ là Jacques, mà là...

Mà là cái gì, vế sau này chính bản thân cậu cũng không rõ.

Đã quen với những hành vi bất thường của Tô Duy, Lạc Tiêu Dao không để
ý, chỉ thấp giọng dặn dò: "Anh nói với anh trai em, bảo anh ấy nhất định
phải cẩn thận. Bùi thám viên nói những kẻ đó đều điên rồ, trên người bọn
chúng không chỉ có súng mà còn có cả lựu đạn nữa, vô cùng nguy hiểm."

Không cần báo với Thẩm Ngọc Thư đâu, cậu tin rằng hiện giờ hắn biết rõ
hơn ai hết về mức độ nguy hiểm của bọn chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.