HỔ PHÙ LỆNH - Trang 330

Giờ đã rất khuya, dân cư ở đây đều đã chìm vào mộng đẹp, xung quanh tĩnh
lặng như tờ, đúng lúc này, một bóng đen xuyên qua màn đêm, bước chân bật
dài, rất nhanh đã tới trước biệt thự của Jacques.

Người đó ngẩng đầu nhìn tường bao một cái, lùi lại mấy bước, mượn lực leo
lên, chống tay nhẹ nhàng nhảy vào bên trong.

Sau khi vào trong, bóng đen đóng cửa lại.

Bên trong biệt thự rèm kéo kín mít, đóng cửa lại là không có một chút ánh
sáng nào len vào được, cậu nhìn bốn phía xung quanh, lôi kính hồng ngoại
ra đeo vào.

"Mang kính hồng ngoại lúc trộm đồng hồ quả quýt là quyết định thông minh
nhất cuộc đời mình."

Tô Duy cảm thán, cất bước đi về hành lang phía sau.

Dựa vào vị trí trên bức ảnh, Tô Duy rất nhanh đã tìm được lỗ đạn kia.

Nó bị hoa lá che khuất, Tô Duy vạch ra, phát hiện có một nhành cây bị gãy,
xem ra Thẩm Ngọc Thư cũng đã kiểm tra chỗ này giống cậu, và cũng đưa ra
cùng một kết luận.

Tiếp theo Tô Duy lại đi vào phòng khách, đầu tiên là quan sát bức phù điêu,
sau đó đi tới bên phải nó, đặt tay lên vách đẩy về phía trước, nhưng đẩy mãi
bức phù điêu vẫn không nhúc nhích chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.