HỔ PHÙ LỆNH - Trang 351

Cũng may phòng khách biệt thự rất rộng, có thể chứa được nhiều người như
vậy mà không hề phải chen chúc.

Frank là đối tượng bị tình nghi nên bị khống chế, Bùi Kiếm Phong đối với
lão vẫn còn nể nang, không bắt lão mang còng tay, có điều bên người có
mấy tuần bộ, có muốn giở trò cũng khó.

Trải qua một ngày một đêm vật vã, mái tóc mà lão tỉ mỉ chải chuốt đã bù xù
hết, hoàn toàn mất đi khí thế cao ngạo vênh vang ngày thường, hơn nữa
vành mắt và khóe miệng đều bầm tím, nhìn vừa thảm hại vừa buồn cười.

Lúc này lão đứng ngay trước bức phù điêu, căm tức nhìn Tô Duy, dáng vẻ
như hận không thể xông lên liều mạng với cậu.

Đối mặt với sự tức giận của lão, Tô Duy chẳng mảy may chú ý, dựa người
trên ghế bành, một chân còn vắt lên thành ghế, miệng nhai táo rôm rốp.

Trong phòng khách mỗi người ôm một suy nghĩ, cực kỳ yên tĩnh, khiến cho
cả không gian toàn là tiếng Tô Duy gặm táo. Cuối cùng Thẩm Ngọc Thư
cũng không nhịn được, bước qua huých cậu một cái.

Chân Tô Duy trượt từ trên ghế xuống, cậu hơi rướn người về phía trước,
ngửa đầu liếc xéo Thẩm Ngọc Thư.

"Đây là thái độ nên có của cậu đối với ân nhân cứu mạng à?"

Thẩm Ngọc Thư đưa tay che miệng, giả vờ ho khan, thấp giọng nói: "Cậu
không nên đánh người."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.