HỒ QUÝ LY - Trang 264

Trang Đức Vương Ngạc giả làm lái buôn, cùng mấy người tâm phúc đi
thuyền nhẹ ba ngày ba đêm mới đến vùng biển đông bắc.

Người dẫn đường là người nhà của Nguyễn Tông Đạo đã từ Bắc Quốc trở
về mang theo thư của một người Việt dấu tên, một bức thư nói về lòng cao
thượng bao dung che chở của một đại quốc sẵn sàng giúp đỡ một nước nhỏ
đang cơn nguy khốn, gặp kẻ quyền thần lộng hành làm ngả nghiêng xã tắc,
làm bại hoại nhân nghĩa. Bức thư có đoạn đề ra cách ứng xử rất khôn khéo:

Đại vương hiện nay ở trong triều khác nào như cá nằm trên thớt. Sao
chẳng như Thân Bao Tự, quan đại phu nước Sở, khi quân Ngô xâm chiếm,
đã đứng khóc ròng bảy ngày đêm trước cung vua Tần, xin viện binh về cứu
nước. Nếu chẳng được như Thân Bao Tư, sao chẳng tìm cách thoát ra khỏi
vòng cương toả, tìm một chỗ chẳng Sở cũng chẳng Tần làm chôn dung
thân. Tôi đã lưu lạc nhiều nơi, thấy đất Vạn Ninh cũng là đất khả dĩ, có thể
tiến có thể thoái. Đó là nơi hải đảo dễ bề ẩn náu, dễ bề đi lại. Nếu cần,
trong chớp nhoáng có thể nằm ra ngoài vùng cương giới, và cũng trong
chớp nhoáng có thể dùng đường thuỷ dong buồm thẳng tới kinh sư. Đó là
nơi có thể nằm gai nếm mật, chở thời cơ thu lại giang san...

Con thuyền buồm chạy trên mặt biển vào lúc trăng hạ huyền. Nửa đêm,
trăng lưỡi liềm mới mọc. Biển đang đen kịt bỗng dần dần lấp lánh sáng.
Đêm mùa hạ, hàng ngàn vạn ngôi sao tắm mình đùa dỡn trên biển bao la.
Đã đủ sáng để nhận ra mờ mờ những hòn đảo như những con vật khổng lồ
nằm xoài ngủ mơ màng trên sóng. Trang Định Vương tỉnh cơn suy tư, hỏi
người dẫn đường:.

- Biển bao la thế này, ngươi có lạc đường không đấy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.