HỒ QUÝ LY - Trang 32

Sử Văn Hoa nhìn ông vua già đột nhiên như suy sụp hẳn đi, nhưng Sử
không muốn vỗ về ông vua già. Ông hiểu ông vua già là con người suốt đời
chỉ muốn chìm vào giấc ngủ. Chỉ cần bẻm mép an ủi ông ta bằng những
linh tượng huyền bí, chỉ cần nguỵ luận dùng cách nói đông nói tây, dùng
phép phản mộng lạ đời, chỉ cần giảng giải bằng những lời thật khác lạ,
ngoắt ngoéo, chắc chắn ông ta sẽ an lòng ngay, và lại chìm vào một du
mộng. Ông vua già sắp chết rồi. Bằng cách an ủi, ông ta sẽ chết một cái
chết nhẹ nhàng, ngọt ngào. Nhưng không thể thế được. Cần phải nói ra sự
thật. Người gần đến cái chết cần phải biết sự thật. Nếu kiếp người là những
luân hồi, thì sự thật ắt hẳn phải bổ ích cho những kiếp sau. Nghĩ vậy, Sử
Văn Hoa nói:

- Người báo mộng là đức Duệ Tôn hay thần Đồng Cổ thì cũng vậy thôi.
Xin bệ hạ chỉ nên hiểu đó là một người quan trọng. Người đó lại mặc giáp
trụ, cưỡi ngựa chiến mầu đen. Vậy tin người ấy báo qua những câu thơ ắt
hẳn một điều vô cùng trọng đại, có liên quan đến sự sống còn.

Mắt ông vua già sáng quắc:

- Ta cũng nghĩ thế. Nhưng, việc quan trọng ấy là gì? Khẩu là , vương là ,
chữ Vương trong chữ khẩu là chữ quốc . Đó là việc còn hay mất của đất
nước.

- Đất nước ư?

- Vấn đề đã quá rõ ràng, đất nước đang ngả nghiêng.

Thần xin đọc lại mấy câu thơ một cách nôm na:.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.