HỒ SINH TỬ - Trang 141

Một buổi đêm cuối thu, Cốc Thu Sa tắm xong đi qua phòng vẽ phát hiện ra
ở khe cửa vẫn sáng đèn, phát hiện ra Vọng Nhi vẫn chưa ngủ, mà đứng ở
trước giá vẽ, cầm bút chì ra sức tô, cả cơ thể run rẩy mạnh.

Một đứa bé trai 10 tuổi đang phác họa bức tranh - vẫn có thể nhận ra được
không gian âm u, càng giống như bức tranh đồng ở thế kỷ 19, khắp nơi đều
nhỏ những giọt nước bẩn, bối cảnh là một bức tường hoen ố bám đầy mạng
nhện, có một người đàn ông úp mặt xuống dưới đất, phía sau lưng đang
cắm một con dao, mấy con chuột bò qua cổ anh ta. Qua mái tóc và hình
dáng khuôn mặt của anh ta, thì có thể nhận thấy anh ta chỉ mới ngoài 20
tuổi.

Điều càng khiến Cốc Thu Sa gần như phát điên là cô nhận ra chiếc áo sơ mi
mà người đàn ông trong bức tranh này mặc, logo trên viền tay áo, đó là
chiếc áo mười năm trước chính tay cô chọn lựa ở trung tâm thương mại
mua sắm, để làm món quà sinh nhật tặng cho vị hôn phu của mình.

Anh đã mặc chiếc áo sơ mi này lúc chết.

Cô lao vào phòng vẽ ôm chặt lấy đứa bé kéo sang một bên, nhìn chằm
chằm vào mắt nó, “Vọng Nhi, con ốm à?”

Sắc mặt đứa bé trắng nhợt, trên đầu rịn ra mấy giọt mồ hôi run rẩy lắc đầu
“Con mơ thấy một giấc mơ”. Cốc Thu Sa nhìn bức tranh trắng đen đó,
“Con vẽ ra cảnh tượng trong giấc mơ à?”

“Đúng vậy.”

Đây cũng chính là cơn ác mộng của cô vào sáng sớm mỗi ngày trong suốt
mười năm qua - cảnh tượng thi thể của Thân Minh lúc được cảnh sát phát
hiện ra.

Còn về người cảnh sát phát hiện ra thi thể, đó là người đàn ông tên Hoàng
Hải, gần một năm nay thường xuyên xuất hiện ở cạnh công ty. Vụ án Hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.