HỒ SINH TỬ - Trang 262

Hà Thanh Ảnh kiên quyết phản đối, lý do là hai mẹ con nương tựa sống bên
nhau suốt bao nhiêu năm qua, sao có thể đành lòng để con trai rời khỏi nhà
mình mà sống trong trường chứ? Huống hồ, trường chuyên sự cạnh tranh
quá khốc liệt, mấy năm gần đây thường có những bản tin nói rằng có học
sinh vì áp lực học tập quá lớn nên đã tự sát. Cô vô cùng lo lắng vì tính cách
trầm mặc hướng nội của Vọng Nhi, cho dù được coi là thần đồng bẩm sinh,
nhưng cũng chưa chắc thích hợp với môi trường như vậy. Cô càng hy vọng
con trai được sống yên ổn qua ngày, thà rằng đăng ký học môn nghệ thuật
nào đó còn có thể thuận lợi trong việc kiếm việc làm và không phải lo đến
miếng ăn.

“Vọng Nhi, con không nghe lời mẹ sao?”

Dưới ánh đèn bàn lờ nhờ, tóc Hà Thanh Ảnh rủ xuống vai, thật không ngờ
có được sự trơn mượt giống như cô gái trẻ, chả trách mà cửa hàng sách
thường có nam giới đến xem, cố tình đưa tờ 100 tệ để cô trả lại tiền, để có
thể đứng trước mặt cô lâu hơn một chút. Mỗi lần như vậy, Tư Vọng đều
nhìn chằm chằm vào họ, mẹ luôn dùng ánh mắt ra hiệu nhắc nhở cậu cần
phải bình tĩnh. Cậu lăn lộn ở trên giường, úp mặt vào phía tường: “Mẹ, sao
mẹ lại đặt cho con cái tên này?”

“Chẳng phải mẹ đã từng nói với con rồi sao? Khi con vẫn còn ở trong bụng
mẹ, mẹ ngày nào cũng đều nhìn ra phía bên ngoài cửa sổ, hình như có thể
nghe thấy có người đang gọi mẹ... Cho nên, mẹ bèn đặt tên con là Tư
Vọng.”

“Các bạn cùng học lại đặt biệt hiệu cho con, họ đều gọi con là Tử thần.”

Hà Thanh Ảnh lật con trai trở ra, nhìn chằm chằm vào mắt cậu, “Tại sao?”

“Tư Vọng = tử vong.”

Cô lập tức chặn miệng con trai: “Vọng Nhi, ngày mai mẹ sẽ đến trường
con, nói với giáo viên chủ nhiệm lớp, không ai được phép gọi con như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.