HỒ SINH TỬ - Trang 268

Bà ngoại Thân Minh là một người làm thuê nghèo hèn, hai bà cháu dựa vào
nhau mà sống, chăm sóc đời sống cho một phần tử trí thức già. Người chủ
sống ở tầng 1 ở căn nhà cũ, còn người làm thuê sống ở tầng ngầm. Cuối thu
năm 1995, Hoàng Hải đã từng đi đến đường An Tức để khảo sát thực địa,
xác định căn phòng mà Thân Minh thuở niên thiếu đã từng sống, thật
không ngờ lại là đối diện với tòa nhà hung xảy ra vụ án giết người năm
1983.

Diệp Tiêu lập tức đặt phần tài liệu này vào trong túi, rồi kéo Tư Vọng ra
khỏi căn phòng nhỏ, nhìn chăm chú vào mắt cậu: “Hãy nói cho tôi biết, tại
sao cậu lại có hứng thú đối với những vụ án mà Hoàng Hải phụ trách? Nạn
nhân chết năm đó có mối quan hệ gì với cậu?”

“Xin lỗi, cháu đọc nhiều “Thám tử Connan”! Mẹ cháu mở cửa hàng sách,
trong nhà có rất nhiều các loại tiểu thuyết trinh thám. Ước mơ của cháu là
trở thành một người cảnh sát hình sự!”

“Cậu to gan thật đấy, tôi xém chút nữa cứ tưởng hung thủ lẻn vào đây! Nếu
không phải cậu ngồi im dưới đất, không chừng đã bị tôi bắn một phát nổ
tung đầu rồi.” Anh giơ ngón tay trỏ và ngón tay cái ra làm thành hình dạng
khẩu súng, nhằm thẳng vào đầu cậu thiếu niên và bắn pằng một phát, “Nói
đùa vậy thôi, tôi không làm như vậy đâu!”

Đôi mắt của anh lại lộ ra sự trầm tĩnh lạ thường, dường như ở trên tay thực
sự là một khẩu súng. Tư Vọng hình như cảm thấy sợ hãi thực sự, chỉ có thể
giao chùm chìa khóa ra, “Xin lỗi, cháu sẽ không đến nữa!”

Diệp Tiêu nhìn màn đêm buông xuống quá sớm ở bên ngoài cửa sổ, nói:
“Tôi chính thức tiếp quản những vụ án mà cảnh sát Hoàng Hải để lại.”

“Xin hãy hứa với cháu, nhất định phải bắt được con ác quỷ đó, phải báo thù
cho cảnh sát Hoàng Hải.”

“Đây là thiên chức của tôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.