HỒ SINH TỬ - Trang 486

“Cậu không cảm thấy rất kỳ quặc sao?”

Diệp Tiêu nói ra những nghi vấn trên, dù sao bản án cũng đã được tuyên
phạt rồi.

“Đúng là có hơi kỳ lạ.”

Ánh mắt cậu thiếu niên Tư Vọng 19 tuổi thành thục và bình tĩnh lạ lùng.

Thực ra, Diệp Tiêu đang cố ý thăm dò cậu ta, nhưng lại chẳng thể đưa ra
chứng cứ, huống hồ trên hiện trường vụ án chưa phát hiện được vân tay hay
tóc của người thứ ba. Trên hành lang trước cửa nhà Trương Minh Tùng
không lắp đặt camera, bảo vệ cũng chỉ có ấn tượng với sự xuất hiện của Mã
Lực, nếu có người khác, thì kẻ đó đã cố ý tránh camera, đi theo cầu thang
nhà xe để tới hiện trường.

“Tôi đã kiểm tra danh sách cuộc gọi trong di động của Mã Lực - cuộc gọi
cuối cùng được anh ta nhận một tiếng trước khi xảy ra vụ án. Điện thoại gọi
đến là số điện thoại công cộng ở khu vực gần hiện trường. Mã Lực giải
thích rằng cuộc điện thoại đó là do nhầm số. Tôi đã kiểm tra đường dây qua
vệ tinh, đáng tiếc là trạm điện thoại đó nằm ở góc khuất, không thể nhìn
thấy người gọi.”

Khi Diệp Tiêu nói những lời này, Tư Vọng vẫn giữ vẻ trầm mặc đáng sợ.

“Nghe này, đã tra ra danh sách các cuộc điện thoại trong mấy năm nay của
Mã Lực, trong đó có số của cậu, khoảng hai năm trước.”

“Tôi quen anh ta khi sống ở nhà họ Cốc.”

“Không sai, Mã Lực từng là nhân viên của Tập đoàn Giáo dục Nhĩ Nhã,
trước khi Cốc gia bị phá sản, từng làm trợ lý tổng giám đốc cho Cốc Thu
Sa. Tôi từng phụ trách thẩm vấn anh ta, nhưng anh ta nói khi đó cậu vẫn
còn là học sinh tiểu học, không thể nào có quan hệ riêng tư gì với anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.