HỘ TÂM - Trang 343


38

Hôm sau Nhạn Hồi ngủ một giấc đến khi trời sáng, còn chưa kịp nghĩ ra

hôm nay muốn làm gì thì nha hoàn của Vong Ngữ lâu đã đến gõ cửa phòng
nàng, đưa nàng đi gặp Huyền Ca.

Nhạn Hồi vừa theo tiểu nha hoàn ra khỏi cửa, cửa phòng bên cạnh bỗng

“két” một tiếng mở ra, vừa khéo Thiên Diệu cũng từ trong bước ra ngoài.

Chiếc áo Vong Ngữ lâu cho hắn đẹp hơn y phục rách rưới hắn mặc lúc ở

sơn thôn trước kia rất nhiều, sau khi tìm được xương rồng, thân hình Thiên
Diệu cũng dần dần phát triển từng ngày, tuy vẫn chưa đến mức cường tráng,
nhưng đã không còn cảm giác mỏng manh nữa.

Nhìn chính diện hệt như một công tử ngời ngời phong độ.

Nhạn Hồi vừa nhìn xong lập tức xoay mặt thở dài, tay xoa xoa ngực:

“Thứ thuốc quỷ này sao vẫn chưa tan…”

Thiên Diệu nghe vậy, ánh mắt chỉ thoáng dừng trên mặt nàng, nhưng

cũng không có phản ứng gì khác, chỉ hỏi: “Đi đâu vậy?”

Nhạn Hồi ngoẹo đầu không nhìn hắn, “Vẫn lo ta vứt ngươi lại chạy mất

à.” Nàng khựng lại rồi nói tiếp: “Nhưng cũng vừa khéo, Huyền Ca gọi ta tới
chắc có chuyện muốn nói với ta, cùng đi đi, để sau này khỏi phải nói lại với
ngươi lần nữa.”

Thiên Diệu gật đầu. Hai người cùng đi về lầu gác của Huyền Ca.

Vừa bước vào, vòng qua bình phong, Huyền Ca thấy Thiên Diệu và

Nhạn Hồi cùng vào cũng không có ý kiến gì, chỉ huơ huơ mảnh giấy trong
tay với Nhạn Hồi: “Hôm qua ta đoán mấy ngày nay Tố Ảnh chân nhân có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.