HỘ TÂM - Trang 163

Hơn nữa chân bà ta trở nên lạnh giá, từng tầng từng tầng hàn khí khiến

mặt giường kết sương. Ánh lửa trong phút chốc bị đẩy ngược về bụng Tê
Vân chân nhân.

Thiên Diệu còn muốn thi triển, nhưng Nhạn Hồi cả kinh hét lên ngăn

cản: “Dừng tay, dừng tay!” Nàng đanh giọng, “Sương Hoa thuật phản phệ,
không thể giải nữa, mau dừng tay!”

Thiên Diệu nhíu chặt mày, rút ngón tay ra, ánh lửa lập tức biến mất trong

cơ thể Tê Vân chân nhân.

Lập tức băng sương ngưng tụ trên da Tê Vân chân nhân, khiến cả người

bà ta như được bọc bằng tuyết.

Xà yêu hoàn toàn rối loạn, hắn quỳ trước người Tê Vân chân nhân, dùng

tay xoa xoa cánh tay bà ta: “Tê Vân Tê Vân?”

Tựa như nghe thấy giọng hắn, bỗng nhiên Tê Vân chân nhân bừng mở

mắt, nhưng Tê Vân chân nhân bây giờ dường như khác hẳn Tê Vân chân
nhân ngây ngô thất thần trước đây. Đôi mắt bà ta cực sáng, thần sắc biến
hóa.

Bà ta há miệng, thở ra một luồng hàn khí.

Có băng linh từ dưới chân Tê Vân chân nhân ngưng tụ lên phía trên,

chẳng mấy chốc đã biến đôi chân bà ta thành một khối băng. Xà yêu vội
dùng tay phủ lên hàn băng, ý muốn dùng hơi ấm của cơ thể mình làm tan
chảy khối băng kia.

Trong mắt Nhạn Hồi đau đớn kinh ngạc đan xen: “Phá thuật sẽ chết…

Phá thuật sẽ chết…” Nhạn Hồi nghiến răng, “Không ngờ lại có người hạ
chú thuật này với bà ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.