HỘ TÂM - Trang 181

Nhớ lại Tố Ảnh chân nhân từng gặp ở núi Thần Tinh mấy tháng trước,

lúc đó Nhạn Hồi cảm thấy bà ta là một mỹ nhân lạnh lùng, nhưng không
ngờ rằng, để đạt được mục đích, một khi quyết lòng, bà ta lại có thủ đoạn
độc ác khiến người ta kinh hồn bạt vía như vậy.

Nhạn Hồi nhìn Thiên Diệu, trải qua chuyện như vậy mà hắn còn sống

được, hắn cũng không đơn giản…

Giọng Nhạn Hồi bỗng hơi rụt rè, “Vậy ngươi làm sao… sống được?”

Ánh mắt Thiên Diệu rơi trên người nàng: “Vì cô.”

Nhạn Hồi giật mình: “Liên quan gì đến ta! Hai mươi năm trước ta mới

vừa ra đời thôi mà!”

Thiên Diệu đưa tay, ngón tay nhẹ đặt trên ngực Nhạn Hồi, ở đó còn có

vết thương hắn đâm mấy hôm trước. Nhạn Hồi thấy động tác của hắn, ôm
ngực lui về phía sau: “Ngươi muốn làm gì?”

Thiên Diệu chớp đôi mắt đen: “Vì cô có vảy hộ tâm của ta.”

Nhạn Hồi ngây ra một lúc: “Đó là cái gì?”

Thiên Diệu lại cong môi, cười vô cùng mỉa mai, cũng vô cùng u ám: “Cô

cũng biết, hai mươi năm trước, Tố Ảnh muốn bảo vệ một người phàm
nhưng không bảo vệ được.” Giọng Thiên Diệu đượm mấy phần khoái cảm
báo thù: “Khải giáp vảy rồng cô ta chế tạo ra vốn không hề có tác dụng.”

Nhạn Hồi nhướng mày, tiếp lời hắn: “Bởi vì vảy hộ tâm mà ngươi vừa

nói kia sao…”

“Bị ta đánh bay rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.