HỘ TÂM - Trang 201

22

Nhất thời Nhạn Hồi rất cảm tạ mình vì hôm nay đã rời khỏi sơn thôn nhỏ

ở núi Đồng La.

Nếu không, một bầy yêu quái bắt không xuể này mà xông vào trong

thôn, không biết sẽ khiến bao nhiêu thôn dân chết khiếp nữa.

Nhạn Hồi vô thức co mình vào ngực Thiên Diệu, để hắn chắn cho mình

kín kẽ thêm chút nữa. Thiên Diệu nhìn người đang rụt đầu trong ngực mình,
khóe miệng động đậy, nhưng không có hành động nào khác.

Đám yêu quái trên bờ tìm một lúc không thấy bóng người bèn nối đuôi

nhau đi mất, chẳng mấy chốc gần như đã bỏ đi hết.

Bóng đen trên bờ trở nên thưa thớt, chỗ gần Nhạn Hồi nhất cũng chỉ còn

lại một con yêu quái vẫn đang ở trên thò đầu tìm mùi. Ánh mắt hai người
dưới sông chăm chăm nhìn nó.

Nhưng vào lúc yêu quái đó định bỏ đi theo đồng bọn, bỗng nhiên hòn đá

Thiên Diệu chộp lấy dưới đáy sông bất ngờ lung lay, một chuỗi bọt khí ùng
ục nổi lên trên.

Thiên Diệu tức tốc tìm một điểm tựa khác để ổn định thân hình, nhưng

đã không kịp ngăn bọt khí nổi lên.

Theo hai tiếng “tóc tóc” khe khẽ, bọt khí biến mất trên mặt nước.

Nhẹ vô cùng, vốn không thể nhìn ra dưới sự che lấp của sắc đêm, nhưng

yêu quái kia động đậy lỗ tai, nó nhìn về phía mặt nước nổi lên bọt khí, mắt
nhíu lại, sau đó thò đầu xuống, cách mặt nước ngày càng gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.