HỘ TÂM - Trang 233

Thiên Diệu thoáng trầm ngâm, tiếp tục nói: “Cô nghe ta nói, tên này vẫn

luôn trốn trong chỗ tối không dám ra tay, mãi đến hiện giờ cũng chỉ dùng
ám tiễn đánh lén chúng ta, có thể thấy y pháp thuật không cao, chỉ cần cô có
thể nhìn thấy y, với sức cô có lẽ dựa vào công phu ngoại gia cũng khống
chế được y.”

Câu này kéo tâm thần đang bay lơ lửng của Nhạn Hồi trở lại xuống đất,

nàng chăm chú nhìn rừng cây ở xa xa, chau mày, “Nhưng hiện giờ nội tức
của ta không đủ, không thể nào khiến năm giác quan nhạy bén hơn, không
thể nhìn thấy y.”

“Ta dạy cô tâm pháp, cô vận chuyển một vòng trong người.”

Nhạn Hồi ngây người, tích tắc đã nghe tiếng Thiên Diệu đọc tâm pháp

bên tai. Nàng lập tức tập trung lắng nghe, làm theo tâm pháp hắn nói, chầm
chậm vận chuyển nội tức trong người.

Kẻ tu tà trong chỗ tối tựa như phát giác được có điều không đúng, lại

một mũi tên nữa xé không khí bay đến.

Thiên Diệu vừa nói hết chữ cuối cùng, tiện tay nhặt một hòn đá dưới đất,

đánh vào mũi tên bay đến trong không trung, mũi tên lập tức lệch hướng,
cắm “phập” vào gốc cây to sau lưng y.

Thiên Diệu nhìn hướng của đuôi mũi tên, nói với Nhạn Hồi đã điều tức

xong: “Cô tập trung nhìn hướng Tây Bắc.”

Nhạn Hồi chăm chú nhìn, tức thì kinh ngạc đờ người trước cảnh mình

nhìn thấy, trước mắt nàng sáng tựa như ban ngày, cây cỏ trong rừng rất rõ
ràng, người trốn sau gốc cây càng không thể che thân, “Y trốn trên cây.”

Nàng khe khẽ nói, “Khoảng cách hơi xa… Khoan đã.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.