HỘ TÂM - Trang 234

Nhạn Hồi nhìn về phía xa hơn, sau đó chau mày, “Bọn yêu quái kia quay

lại rồi.”

Thiên Diệu chau mày, “Mấy con?”

“Không nhiều, bốn năm con.” Nhạn Hồi quay đầu, nhìn y phục của

Thiên Diệu rồi không hề do dự giơ tay cởi cả áo trong áo ngoài hắn ra,
“Mùi trên người ngươi quá nặng.”

Thiên Diệu khẽ ngơ ngác trước hành động lột áo của Nhạn Hồi, nhưng

nghe thấy lời này, hắn đành ngây người để mặc Nhạn Hồi cởi, sau đó nàng
vứt áo ngoài đang khoác lỏng lẻo trên người mình cho hắn.

“Cách đây ba dặm có một con sông chảy về hướng thành trấn. Chúng ta

chạy về phía đó.” Nhạn Hồi quay đầu nhìn, “Kẻ tu tà cũng phát hiện yêu
quái quay lại, y chạy về hướng Tây rồi, không cần phí tâm đối phó với y,
hành động của y sẽ dẫn dụ sự chú ý của yêu quái. Chúng ta nhân lúc này
chạy mau đi.”

Thiên Diệu gật đầu, để mặc Nhạn Hồi dìu mình dậy, hai người khập

khiễng đi về phía con sông.

Ánh trăng trên trời vẫn thê lương, hai người đang chạy dưới mặt đất vẫn

vô cùng thảm hại.

Tiếng hít thở nặng nề vội vàng xen lẫn hoảng hốt nồng đậm trong đêm,

nhưng khi Thiên Diệu quay đầu, nhìn thấy vẻ mặt kiên nghị của Nhạn Hồi
lại không hề cảm thấy tuyệt vọng, tựa như dù trong hoàn cảnh bi thảm hơn
bây giờ, nàng vẫn có thể đứng dậy, nói không sao trước hết thảy mọi khổ
đau…

Tựa vào cơ thể Nhạn Hồi, Thiên Diệu cảm thấy ấm áp…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.