HỘ TÂM - Trang 267

nước, bỏ vào nồi nấu là nổi bọt, ồ… có khi nấu thành tiết canh, mềm mềm
ăn cũng ngon lắm…”

“Không lầm đâu.” Hồ yêu lắc đầu, “Ta đã bị rút cạn máu như vậy, rồi

chết ở thành Vĩnh Châu. Ta đã chết ở đó…”

Nhạn Hồi im lặng.

“Tất cả Hồ yêu bị tiên môn bắt, trước khi đưa đi sẽ móc nội đan để

không còn năng lực phản kháng. Sau khi các thương nhân nhận được sẽ
dùng bảo vật bí mật ngày ngày hút linh khí trong cơ thể bọn ta, sau bảy bảy
bốn mươi chín ngày hút cạn linh khí, họ sẽ giết lấy máu, hòa cùng với linh
khí để luyện thành hương.” Hồ yêu nói đến đây, cảm xúc lại bắt đầu kích
động, toàn thân bộc phát khí đen, mái tóc bồng bềnh, đôi mắt bắt đầu trở
nên đỏ rực, nàng ta căm hận nói: “Mỗi một bình hương đều là vật sống, là
mạng của Hồ yêu, họ lấy máu bọn ta bôi lên người để hấp dẫn người khác,
họ chết mê chết mệt, họ lấy đó làm tự hào, họ huênh hoang tước đoạt sinh
mạng của bọn ta, người tu tiên tu đạo các người đều nói yêu quái là ác,
nhưng những kẻ này mới là ác, người tu tiên các người là đồng bọn, cũng là
ác!”

Móng tay Hồ yêu dài ra, “Các ngươi đều đáng phải xuống địa ngục như

ta!” Giọng nàng ta the thé, dáng vẻ như mất khống chế.

Nhạn Hồi lạnh người, lập tức hét lên với Thiên Diệu: “Đá!”

Thiên Diệu cũng không do dự, giơ chân đá hòn đá trên mắt trận.

Thân hình Hồ yêu ba đuôi lập tức biến mất. Nhạn Hồi lăn lê bò toài chạy

ra khỏi trận pháp, khoảnh khắc nàng vừa rời khỏi, vùng đất bên trong tựa
như bị nổ tung, bụi đất tung tóe, bay lơ lửng một hồi mới chầm chậm lắng
xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.